Chả là gia đình tao gặp biến cố. Tao giúp đỡ a ruột để vực lại nhà hàng của lão ý, và góp vốn coi như cùng nhau làm ăn chung sau khoảng chục năm đi làm thuê. GIờ mọi thứ cũng vận hành trơn tru, có kiếm được tiền nhiều hơn đi làm thuê.
Nhưng đời nó ko như tao nghĩ. Khi có được tiền, a ruột tao đòi tao vay hộ lão ý để đi mua xe Mer. Và lão ý muốn mua xe để thay con xe oto nhà tao đang đi. Nhưng thâm tâm tao biết lão ý mua về, để thoải mãn cái sĩ diện của lão ( 1 phần là do a tao có 1 thằng bạn bán mer, lúc hoạn nạn thì chả thấy đâu, mà lúc phất lên thì tự dưng có mặt, chắc gạ gẫm a tao mua xe ).
Gia đình tao kịch liệt phản đối vì tiền làm ăn kinh doanh a tao chưa bao giờ đưa 1 đồng nào cho chị dâu tao, thậm chí tiền đưa cho bố mẹ tao còn ko có. Ngay cả việc tiền đóng phí gửi xe hàng tháng lão ý chưa bh đưa cho bố mẹ tao.
Lúc mọi người phản đối dữ dội, a tao trút giận hết lên chị dâu tao. Để rồi bây giờ chị dâu tao đang có ý định ly dị. Mà chúng mày biết rồi đó, 2 đứa chau tao chúng nó sẽ như thế nào nếu bố mẹ chúng nó ly dị.
Bố mẹ tao vừa buồn, vừa tức giận vì có đứa con như a trai tao. Tao phận làm em, chỉ biết nói khuyên bảo, nhưng a tao ko chịu nghe mà còn mắng lại tao, và có những lời nói, hành động không tôn trọng đến nối bố tao còn định từ mặt ko nhận làm con, ko cho thừa kế tài sản. A tao vốn là người không có chút trách nhiệm với gia đình. Nhưng với người ngoài, mặc nhiên lão có tính cách ngược lại.
Kiểu đối xử người ngoài còn tốt hơn đối xử với người trong gia đình- những người sẵn sàng yêu thương vô điều kiện.
Trước đây Anh tao trước còn ngoại tình với 1 bà ở trong sài gòn. Và lão còn bảo là có con riêng.
Tao buồn và tao ko dám nói với bố mẹ tao sợ hai ông bà bị sốc. Tuy nhiên chuyện cũng đã qua, và giờ a tao có vẻ như ko còn dây dưa với con bồ lão ý nữa.
Lão ý ko muốn nhìn mặt vợ, đâm ra thuê nhà riêng để sống- làm cho chị dâu tao đang ý định ly hôn.
Tao tự nhủ bản thân. dù gì cũng là a em ruột thịt. Dù lão có đối xử với bố mẹ tao như thế nào, có bị từ mặt hay ko thì cũng phải cùng nhau làm ăn, chứ bỏ đi làm thuê thì lão cũng khốn khổ.
A zai tao là người đứng núi này trông núi nọ. Hay tin lời bạn bè, người ngoài. được khen ngợi thì quý. Lúc góp ý thì lại trách móc, ko vừa lòng.
Rồi đến cả tao. Tao bị hói di truyền từ năm 25 tuổi ( hồi đó tự ti vô cùng vì hói ở định đầu, còn bị nhục mạ nữa) và trải qua 5 năm tìm hiểu cấy tóc, 2 lần cấy tóc thì tao đủ tự tin để tìm tình yêu. Cái tuổi trẻ thì mất sự tự tin, còn bị đồng nghiệp nhục mạ vì tao hói khiến tao xấu hổ vs các đồng nghiệp nữ.
Giờ tao 32, sự tự tin thì có- nhưng môi trường làm việc gần như toàn đực rựa với nhau. nhân viên thì toàn lũ trẻ , chê tao già. Không hợp với lứa genz. Những đứa 96-99 thì kêu 32 tuổi mà chưa lập gia đình thì đúng là có vấn đề.
Lên mấy app hẹn hò thì gặp những người tao ko hề ưng. Trên mạng và ngoài đời khác nhau lắm. Tìm hiểu nhau được hơn 2 tháng thì cũng thôi chả hợp.
Bạn bè, họ hàng trêu và nói kháy tao vì tao bị ế, rồi bị hói, rồi ko lấy vợ đi- điều đó tao cảm thấy bực bội, khó chịu vì họ ko trải qua những gì tao đã phải chịu đựng.
Đến giờ tao thấy buồn vì chuyện gia đình, bị cô đơn trong cái tuổi 32, cảm thấy áp lực trong chuyện lập gia đình. Nhiều lúc tao còn nghĩ, tao thà ở 1 gia đình ko đầy đủ về vật chất, thậm chí nghèo nhưng mọi người yêu thương nhau, cùng nhau kiếm tiền, báo hiếu với bố mẹ, còn hơn là như bây giờ.
Tâm sự vậy thôi, tao biết sẽ có người chửi , động viên nói những lời ko hay. TAO NHẬN HẾT VÌ TAO MUỐN ĐƯỢC CHIA SẺ Ở ĐÂY VÌ CHẢ AI BIẾT TAO LÀ AI.
TAO ĐÃ TỰ HỨA VỚI BẢN THÂN PHẢI KIẾM TIỀN, PHÁT TRIỂN VÀ YÊU BẢN THÂN NHIỀU HƠN.
GIỜ ĐÃ LÀ 3H SÁNG. Tao ngủ đã.
Cảm ơn chúng mày đã đọc đến đây.
Nhưng đời nó ko như tao nghĩ. Khi có được tiền, a ruột tao đòi tao vay hộ lão ý để đi mua xe Mer. Và lão ý muốn mua xe để thay con xe oto nhà tao đang đi. Nhưng thâm tâm tao biết lão ý mua về, để thoải mãn cái sĩ diện của lão ( 1 phần là do a tao có 1 thằng bạn bán mer, lúc hoạn nạn thì chả thấy đâu, mà lúc phất lên thì tự dưng có mặt, chắc gạ gẫm a tao mua xe ).
Gia đình tao kịch liệt phản đối vì tiền làm ăn kinh doanh a tao chưa bao giờ đưa 1 đồng nào cho chị dâu tao, thậm chí tiền đưa cho bố mẹ tao còn ko có. Ngay cả việc tiền đóng phí gửi xe hàng tháng lão ý chưa bh đưa cho bố mẹ tao.
Lúc mọi người phản đối dữ dội, a tao trút giận hết lên chị dâu tao. Để rồi bây giờ chị dâu tao đang có ý định ly dị. Mà chúng mày biết rồi đó, 2 đứa chau tao chúng nó sẽ như thế nào nếu bố mẹ chúng nó ly dị.
Bố mẹ tao vừa buồn, vừa tức giận vì có đứa con như a trai tao. Tao phận làm em, chỉ biết nói khuyên bảo, nhưng a tao ko chịu nghe mà còn mắng lại tao, và có những lời nói, hành động không tôn trọng đến nối bố tao còn định từ mặt ko nhận làm con, ko cho thừa kế tài sản. A tao vốn là người không có chút trách nhiệm với gia đình. Nhưng với người ngoài, mặc nhiên lão có tính cách ngược lại.
Kiểu đối xử người ngoài còn tốt hơn đối xử với người trong gia đình- những người sẵn sàng yêu thương vô điều kiện.
Trước đây Anh tao trước còn ngoại tình với 1 bà ở trong sài gòn. Và lão còn bảo là có con riêng.
Tao buồn và tao ko dám nói với bố mẹ tao sợ hai ông bà bị sốc. Tuy nhiên chuyện cũng đã qua, và giờ a tao có vẻ như ko còn dây dưa với con bồ lão ý nữa.
Lão ý ko muốn nhìn mặt vợ, đâm ra thuê nhà riêng để sống- làm cho chị dâu tao đang ý định ly hôn.
Tao tự nhủ bản thân. dù gì cũng là a em ruột thịt. Dù lão có đối xử với bố mẹ tao như thế nào, có bị từ mặt hay ko thì cũng phải cùng nhau làm ăn, chứ bỏ đi làm thuê thì lão cũng khốn khổ.
A zai tao là người đứng núi này trông núi nọ. Hay tin lời bạn bè, người ngoài. được khen ngợi thì quý. Lúc góp ý thì lại trách móc, ko vừa lòng.
Rồi đến cả tao. Tao bị hói di truyền từ năm 25 tuổi ( hồi đó tự ti vô cùng vì hói ở định đầu, còn bị nhục mạ nữa) và trải qua 5 năm tìm hiểu cấy tóc, 2 lần cấy tóc thì tao đủ tự tin để tìm tình yêu. Cái tuổi trẻ thì mất sự tự tin, còn bị đồng nghiệp nhục mạ vì tao hói khiến tao xấu hổ vs các đồng nghiệp nữ.
Giờ tao 32, sự tự tin thì có- nhưng môi trường làm việc gần như toàn đực rựa với nhau. nhân viên thì toàn lũ trẻ , chê tao già. Không hợp với lứa genz. Những đứa 96-99 thì kêu 32 tuổi mà chưa lập gia đình thì đúng là có vấn đề.
Lên mấy app hẹn hò thì gặp những người tao ko hề ưng. Trên mạng và ngoài đời khác nhau lắm. Tìm hiểu nhau được hơn 2 tháng thì cũng thôi chả hợp.
Bạn bè, họ hàng trêu và nói kháy tao vì tao bị ế, rồi bị hói, rồi ko lấy vợ đi- điều đó tao cảm thấy bực bội, khó chịu vì họ ko trải qua những gì tao đã phải chịu đựng.
Đến giờ tao thấy buồn vì chuyện gia đình, bị cô đơn trong cái tuổi 32, cảm thấy áp lực trong chuyện lập gia đình. Nhiều lúc tao còn nghĩ, tao thà ở 1 gia đình ko đầy đủ về vật chất, thậm chí nghèo nhưng mọi người yêu thương nhau, cùng nhau kiếm tiền, báo hiếu với bố mẹ, còn hơn là như bây giờ.
Tâm sự vậy thôi, tao biết sẽ có người chửi , động viên nói những lời ko hay. TAO NHẬN HẾT VÌ TAO MUỐN ĐƯỢC CHIA SẺ Ở ĐÂY VÌ CHẢ AI BIẾT TAO LÀ AI.
TAO ĐÃ TỰ HỨA VỚI BẢN THÂN PHẢI KIẾM TIỀN, PHÁT TRIỂN VÀ YÊU BẢN THÂN NHIỀU HƠN.
GIỜ ĐÃ LÀ 3H SÁNG. Tao ngủ đã.
Cảm ơn chúng mày đã đọc đến đây.



)
))))))