meomeooi
Yếu sinh lý
T năm nay 35t , con nhà nghèo . Nhà t thu nhập bấp bênh , sau này mẹ t đi làm công ty còn bố t thì ai thuê gì làm nấy . Bố t là người gia trưởng , hoàn cảnh gia đình k khá giả nhưng sĩ diện, hay tự ái , thích cờ bạc lô đề đặc biệt nghiện rượu . Ngày nào cx nốc 1 chai rượu , k có gì nhắm thì bắt con đi mua chịu . Động một tí k vừa ý thì lại cáu gát đánh đập vợ con , lúc say thì càng thậm tệ . Nhà tí tiền nào cũng đi đánh bạc thua sạch . T lớn lên trong kí ức bạo lực gia đình , cơm bữa đói bữa no , những nỗi sợ hãi thầm lặng chất chứa từng ngày t trở nên rụt rè , sợ đám đông , sợ mỗi khi ở nhà . Lúc t vào cấp 3 , nhà xa trường 10km học cả tuần nên tgian ở nhà khá ít , đây có lẽ là quãng tgian bình yên , tự do nhất của t khi thoát khỏi nỗi sợ ở nhà . Trưa tan học t cũng hiếm khi về nhà vì về cơm bố t cũng k nấu , thường sẽ uống say r ngủ . T thường đến nhà bạn ăn cơm , ăn căn tin ngủ tại lớp hoặc lang thang quán net . Đối vs t đây là quãng tgian hp nhất cuộc đời . Chính vì thế t vs bố gần như không nch nhiều mà có nói thì t cũng chả muốn trả lời . Tuy lúc này bố t cũng ít khi đánh t như lúc bé nhưng nỗi sợ đã ăn sâu r , nói thật t rất ghét bố mình . Tgian sau t tốt nghiệp nhưng đang chờ kq thi t với bố cãi nhau to , như thường lệ ônh động tay chân vs t nhưng giờ t k phải trẻ con với tính háo thắng tuổi trẻ t bảo ông muốn đánh thì đánh đi . Ngay giây phút này bao nhiêu kí ức k mấy tốt đẹp thơ ấu dồn nén lâu nay trào ra . Ông khựng lại nhìn t bằng ánh mắt k tin . T tuyên bố t ghét ,t hận ông r t bỏ lên hà nội sau đó vào nam đi làm . Hơn 10 năm lang bạt t chỉ liên lạc với mẹ qua đt , gửi tiền 5tr mỗi tháng cho mẹ tiêu. Còn bố t thì gọi t k nghe máy . Tao k có ý định về nhà , tại sao mẹ t lại chịu đựng 1 ng như vậy , tại sao k thoát ra sống 1 cuộc đời tự do ? Cách đây mấy hôm mẹ t bảo bố t chẩn đoán ung thư dạ dày , thêm bệnh nền tiểu đường nhập viện r nhưng k mấy khả quan , chắc k qua đc 6 tháng . Mẹ muốn t về , bố t cũng muốn t về nhưng thật sự t vẫn còn nỗi sợ về nhà dù bây giờ ông k đánh hay chửi nhưng nó đã là ám ảnh tâm lí r . Có phải t là đứa bất hiếu hay không ?


