Có video Nhân vụ việc con s.á.t mẹ ở HN, ai có chuyện buồn hồi bé thì chia sẻ ở đây nhé

arron2

Tao là gay
Chủ thớt
thế nên con tao bây giờ tao đéo đánh nữa. thay vì thế tao dành nhiều thời gian lắng nghe bọn nhỏ hơn. nhiều lúc tăng xông lắm chỉ quát nhẹ nhàng và bắt nó tự ngồi kiểm điểm bản thân chứ đéo đánh nữa. thấy cũng ổn, ít nhất là với con gái. chứ thằng con trai thì đang nhỏ quá nên cũng đang phải nghiên cứu cách ứng xử
chuẩn đấy thằng lờ , tao cũng dạy con tao nhẹ nhàng thôi . Chủ yếu là cho nó hiểu vấn đề, tự tuy duy kết quả và hậu quả cho mỗi việc nó làm. chứ ko đánh mắng thậm tệ như phụ huynh hồi xưa
 

quangteoxin

Yếu sinh lý
kí ức cuộc đời tao đéo bao giờ quên là ông già tao nát rượu bất lực vl đéo giúp được gì cho gia đình, chỉ mẹ tao gồng gánh mọi thứ
lúc vì nợ nần mà mẹ tao bị người ta đánh, ổng đếch làm được con mẹ gì.
nay tao lớn rồi, thằng nào đụng tới gia đình tao , tao đổi ngang
 

Ndn

Yếu sinh lý
tao hồi nhỏ ông bà già cũng cưng lắm. Lớn chút, chính xác là từ hồi học lớp 4 tao bắt đầu biết nếm mùi đòn roi. từ đó đến khi học hết lớp 12 là ăn đúng kiểu thay cơm luôn. ông già thì dân quân đội, đánh thật lực. đánh xong có hôm còn cho muối vào cơ. còn ba cái chuyện xích lại ở cổng cả đêm tao cũng nếm rồi. nói chung cũng có đôi chút về ám ảnh tâm lý.
Lớn đi học, ra trường đi làm về bảo với ông già là, ngày xưa may có bố đòn roi con thì mới nên người được như bây giờ. nói xong thấy ông già sắp khóc cmnl, kiểu chính ông cũng bị ám ảnh tâm lý, chỉ chờ tao cảm thông mới giải tỏa được í. sau vụ thấy thì ông con nhà tao hợp vcl, cái đéo gì cũng kể lể cho ông già, xin lời khuyên, chè cháo suốt ngày.
Hay đấy. M còn tâm sự vs ông già được chứ t thì ko. Ông già m quân đội thì đánh con chuẩn rồi. Giống ông già t lính chính quy đi vào miền nam, xong đánh sang campuchia mãi đến năm 82 mới giải ngũ.
Hồi ổng đi lính về cả họ sợ. Ổng là con trưởng, nên về nhà chắc vẫn ám ảnh chiến tranh - gặp ai cũng đánh, bạo lực vkl. Đến ông nội t còn sợ => đuổi cm ra khỏi nhà :))
- Nhiều lúc t cũng tự phải an ủi: bố mình thực hiện nghĩa vụ tổ quốc nên việc nhà, việc gia đình ko được tốt cũng đành chịu :))
(Còn sự thật thì thời đấy đéo đi lính (hoặc đào ngũ thì cả họ bị cơm sườn giềng cho đéo sống nổi :))
- Ngày tiễn biệt ông nội tao còn bảo ông già t là "cấm mày trốn về" :)) (t nghe kể là ông nội t cũng chạy cho ông già làm công binh (đào hầm, rò mìn, phá bom (an toàn nhất cmr), đéo phải bộ binh, pháo binh. Nhờ vậy mà ông già t mới sống sót chở về :)) nghe cũng rợn :))
 

tatcataicong

Ham vui từ nhỏ
Tao thì hồi nhỏ bị tự kỷ nhẹ. Bố mẹ tao sinh muộn. Tao lúc bị mắng hay tự tưởng tượng ra một người bạn vô hình trong đầu để tâm sự (tự nói chuyện 1 mình). Hồi nhỏ hay bị bắt nạt và đánh nhau nhiều (do sức yếu nên toàn thua). Ngoài ra tao còn bị giao tiếp kém nữa. Ghét những lúc bị kiểm tra miệng.
Lớn lên thì tao cũng vào đại học (trường dân lập thôi) nhưng mới học đến năm 2 thì bị đuổi vì chửi thằng giảng viên dạy tiếng anh
Sau thì tao định học lái xe nhưng gia đình can ngăn sợ nguy hiểm. Nhưng cuối cùng cũng thuyết phục được gia đình chi tiền đi học
Dạo này t thấy tâm hồn m nhẹ nhàng hơn xưa
 

vihentai

Tao là gay
Hay đấy. M còn tâm sự vs ông già được chứ t thì ko. Ông già m quân đội thì đánh con chuẩn rồi. Giống ông già t lính chính quy đi vào miền nam, xong đánh sang campuchia mãi đến năm 82 mới giải ngũ.
Hồi ổng đi lính về cả họ sợ. Ổng là con trưởng, nên về nhà chắc vẫn ám ảnh chiến tranh - gặp ai cũng đánh, bạo lực vkl. Đến ông nội t còn sợ => đuổi cm ra khỏi nhà :))
- Nhiều lúc t cũng tự phải an ủi: bố mình thực hiện nghĩa vụ tổ quốc nên việc nhà, việc gia đình ko được tốt cũng đành chịu :))
(Còn sự thật thì thời đấy đéo đi lính (hoặc đào ngũ thì cả họ bị cơm sườn giềng cho đéo sống nổi :))
- Ngày tiễn biệt ông nội tao còn bảo ông già t là "cấm mày trốn về" :)) (t nghe kể là ông nội t cũng chạy cho ông già làm công binh (đào hầm, rò mìn, phá bom (an toàn nhất cmr), đéo phải bộ binh, pháo binh. Nhờ vậy mà ông già t mới sống sót chở về :)) nghe cũng rợn :))
Cứ coi CLB TL như mày nói đi , chỉ là phông bạt dọa người . Tao thắc mắc Trọng lấy đâu ra nguồn lực , lẫn sự ủng hộ để tiêu diệt phe nọ phe kia . Vì mỗi lần đồng chí nào bị bắt giam là 1 lô 1 lốc phe cánh lại ra đi theo , tai to mặt lớn cả . Tới đây nghe nữa là cả Vượn , cả Nova nhiều nhiều cái tên ghê ghớm , tao đoán là hết mẹ cả cái VN các anh đã và đang chờ vô khám , nhưng lại vẫn còn nhóm nào đấy trợ lực cho Người Đốt Lò thì tao không hiểu còn nhóm nào nữa ?
Cho chúng mày biết nhưng giữ bí mật nha, nhóm tụi tao thường xuyên thông não bằng phim bên myxine.live .
 

Ndn

Yếu sinh lý
Cứ coi CLB TL như mày nói đi , chỉ là phông bạt dọa người . Tao thắc mắc Trọng lấy đâu ra nguồn lực , lẫn sự ủng hộ để tiêu diệt phe nọ phe kia . Vì mỗi lần đồng chí nào bị bắt giam là 1 lô 1 lốc phe cánh lại ra đi theo , tai to mặt lớn cả . Tới đây nghe nữa là cả Vượn , cả Nova nhiều nhiều cái tên ghê ghớm , tao đoán là hết mẹ cả cái VN các anh đã và đang chờ vô khám , nhưng lại vẫn còn nhóm nào đấy trợ lực cho Người Đốt Lò thì tao không hiểu còn nhóm nào nữa ?
Cho chúng mày biết nhưng giữ bí mật nha, nhóm tụi tao thường xuyên thông não bằng phim bên myxine.live .
Đéo quan tâm, nhà bao việc
 

dday

Tao là gay
:))) Ông già tao nói thẳng ra là đéo biết dạy con, giờ lớn lên tao mơi thây ông già tao nhiều cái trẻ con tao chưa thèm nói đâu =] Nghĩ lại là uất phát khóc luôn. Nhưng từ khi tìm hiểu đạo phật tao hiểu đó là nghiệp và tầng bậc của con người tao cũng không trách nữa, nghiệp của mỗi người thôi. Còn về chuyện của mày, đó là nghiệp của mày, kệ đi...Còn mạng để sống là tốt rồi
Kể ông già mày xem
 

hp0195

Yếu sinh lý
Bố mẹ t thì chẳng đéo bh đánh,chửi. Ngày xưa trốn học đi chơi net thì gọi về r mắng vài câu. Thấy bme thương mình nên lgi cũng phải nghĩ đến gd đầu tiên,vậy nên dạy con cái bằng bạo lực,chửi bới k bh là tốt cả
 

01682089740q

Yếu sinh lý
Chuyện của t thì nhiều lắm, không bị đánh nhưng cứ từng biến cố 1 dần dần đưa tao xuống đáy cuộc đời. Trách thì trách bản thân lúc đó còn quá non trẻ chưa biết suy nghĩ để r sa ngã. Cũng may là vực dậy được (nhờ vợ) và bản thân cũng vẫn còn chút tâm tính và cả bố t nữa, ông thương t lắm nhờ bố mà t đã kiềm chế đc bản thân rất nhiều lần.
Đến bây giờ lúc rảnh t vẫn nằm nghĩ, giá như ngày đó ..... thì .....
 

bqmax2

Yếu sinh lý
Thím nói chuẩn vkl cứ có con mới biết lòng cha mẹ. Ai mà chả thương con. Trước t cũng hận ô già lắm, gia trưởng bỏ mẹ luôn. Nhà nào có khách , ae họ hàng là y rằng t bị đưa ra chửi đéo bằng con chó.Có lần thay áo quan cho ô nội đéo hiểu bực cc gì nhìn thấy tao lại lôi ra chửi vs cầm gậy đuổi trước mặt bao người. Tao bị nó ám ảnh , nhát chết, ngại trước đám đông từ hồi đó và theo tao cả đời luôn . Nó ảnh hưởng rất lớn đến công việc và cuộc đời của tao. Tạo bi cô lập CTY cũ và bị đuổi vì kém quan hệ do tính cách như thằng tự kỷ , đồng nghiệp, nhà vợ tao cũng chê tao ít nói ko biết giao tiếp, ánh mắt nhìn lúc nào cũng buồn. Nhưng rồi tao nghĩ tích cực hơn vì tính cách đấy nên tao mới gặp được vk tao , cũng có một công việc vs mức lương đủ sống . Tao nghĩ cũng là do nhân quả .Anh tao thì đéo khá hơn cũng bị chửi nhiều nên như tao luôn. Do ko dậy dỗ đàng hoàng nên a tao bị rủ rê cờ bạc phải chốn. Giờ ô già cũng già yếu nhiều rồi t cũng thương chứ ko hận ô nưã mặc dù tính nết vẫn gia trưởng vkl . Mẹ tao nhịn 30 năm giờ mẹ t cũng đéo nhịn .cãi nhau mẹ tao cãi tay đôi luôn . Khuyên ae có mắng chửi con cái thì ở nhà có bố mẹ thôi. Chứ trước đám đông ra vẻ dạy con sau nó lại hận mình
Sao đọc thấy nhiều hoàn cảnh ae giống nhau thậT. Mà phần lớn có bố mẹ thế thì Ae đều bị giao tiếp kém cả nhỉ? Thôi? Chắc phải thay đổi cách dạy con thôi
 

Ndn

Yếu sinh lý
Bản lĩnh lol. Bố thế nào mà đánh là sai rồi!
T có bảo tao đúng đâu :)) NHƯNG mày bàn phím ít thôi :))
- Nói chung m cứ đặt địa vị nếu m là tao thì mày làm thế nào, sẽ làm gì, khi có ông bố như thế. :)) bàn chuyện thiên hạ rồi phán. Thôi thì tuỳ quan điểm. :))
- Cá nhân t cho chọn lại thì t cũng vẫn chọn thụi ổng vài cái. Quan điểm của t rất rõ ràng - ông già t là kiểu gia trưởng ích kỷ, thích nhất nhất theo ý mình. Khi ko theo ý ổng là ổng chửi, phá, chọc ngoáy dựng chuyện ăn không nói có rồi đi kể xấu t vs khắp hàng xóm, láng giềng, họ hàng. (ông ghét ai là ông làm thế, ông ghét ông chú (em ruột + em rể => ông đi tung tin khắp nơi...)
Lúc đấy t có 2 lựa chọn:
- 1 là nhịn, bơ đi mà sống, và tiếp tục hứng chịu cảnh chửi đổng, chửi thẳng mặt, kiếm cớ gây sự của ổng
- 2 là phản kháng, chửi nhau, đấu tranh, bụp lại để end mọi chuyện. Cho ổng biết điểm dừng.
Đương nhiên tao chọn vế 2. Kết quả thì ổng cũng dừng chửi tao từ đấy luôn, cũng biết sợ và quay ra giải thích... và sống biết điều hơn.
- Muốn có độc lập tự do thì phải đấu tranh thôi, chả ai cho cả :))
- Đương nhiên t cũng biết thế là sai, bị mang tiếng, cả họ nội biết t thụi ổng, t cũng ok fine khoản đấy luôn, đúng là cả xã hội lên án :)) họp gia đình thì cũng nói rồi rút kinh nghiệm thôi. NHƯNG cho chọn lại thì t cũng vẫn chọn vế 2.
- LÀ MÀY THÌ M CÓ CÁCH NÀO HAY HƠN KO :)) BỎ QUA CÁCH NÓI CHUYỆN TÂM SỰ NHÉ VÌ MỞ MỒM RA LÀ AUTO BỊ CHỬI: MỞ ĐẦU SẼ LÀ ĐM THẰNG NGU,MÀY THÌ BIẾT CC GÌ :))
 

Thangbeu92

Tao là gay
2 3 năm trước hồi tao còn làm kỹ thuật thang máy ở chung cư , có tòa tao làm 1 thằng hs cấp 3 nhảy từ tầng 10 xuống toạch luôn. Sau mới nghe kể là mẹ nó chửi nó nhiều quá , chửi như ngoài đường ngoài chợ , như quân thù . Lâu ngày làm stress và .....

Hãy đối tốt khi còn ở bên nhau !
 

elienmartius

Yếu sinh lý
Chuyện cũ thì nhiều. Chỉ thắc mắc k biết các mày sau khi lớn lên thì đối diện với ông bà già như nào. Kể nghe với các mày. T cũng tương tự. Nhưng càng lớn t càng k biết đối diện sao. Có mấy năm quan hệ của t với ông già cũng đỡ căng thẳng. Lúc đó t lớn hơn r còn ông thì cũng trung niên nên tính cách đầm hơn. Chỉ là chưa kịp hoà thuận thì ông già mất đột ngột. T giống như bị điên mẹ luôn. Từ đó tới nay giống như có bao nhiêu uất hận t trút hết lên bà già. Có giai đoạn cả 2 năm, mẹ con t k nc với nhau câu nào ngoài chào buổi sáng, chào buổi tối. Bà già t dù có học nhưng kiểu phụ nữ nông thôn thế hệ cũ, chỉ biết nghĩ cho chồng và nhà nội, sợ ng ngoài nói ra nói vào mất mặt nên nhiều cái mặc kệ anh em tao, t chửi thì bà nghe hoặc đôi khi chửi lại chứ đéo thay đổi. Từ khi t lấy vợ, có con thì mối quan hệ càng xung đột nhiều và căng thẳng hơn. Vợ t biết điều, cũng khuyên t nhẫn nhịn cho nhà cửa yên ấm nhưng nhiều khi t k nhịn đc.
Hay đấy. M còn tâm sự vs ông già được chứ t thì ko. Ông già m quân đội thì đánh con chuẩn rồi. Giống ông già t lính chính quy đi vào miền nam, xong đánh sang campuchia mãi đến năm 82 mới giải ngũ.
Hồi ổng đi lính về cả họ sợ. Ổng là con trưởng, nên về nhà chắc vẫn ám ảnh chiến tranh - gặp ai cũng đánh, bạo lực vkl. Đến ông nội t còn sợ => đuổi cm ra khỏi nhà :))
- Nhiều lúc t cũng tự phải an ủi: bố mình thực hiện nghĩa vụ tổ quốc nên việc nhà, việc gia đình ko được tốt cũng đành chịu :))
(Còn sự thật thì thời đấy đéo đi lính (hoặc đào ngũ thì cả họ bị cơm sườn giềng cho đéo sống nổi :))
- Ngày tiễn biệt ông nội tao còn bảo ông già t là "cấm mày trốn về" :)) (t nghe kể là ông nội t cũng chạy cho ông già làm công binh (đào hầm, rò mìn, phá bom (an toàn nhất cmr), đéo phải bộ binh, pháo binh. Nhờ vậy mà ông già t mới sống sót chở về :)) nghe cũng rợn :))
 

Anh ba chà cú 86

Tao là gay
Xưa tao cũng bị ăn đòn nhừ xương, bị đập đến đổ máu, để sẹo đến giờ, tính ra nhiều thằng chung hoành cảnh nhỉ. Nhiều lúc cũng oán hận ông bà già lắm nhưng lớn lên rồi suy nghĩ khác đi, tính tao ngông, lỳ... Nếu xưa k đc "chăm sóc" kỹ chắc giờ đời tao hỏng. Giờ cũng có con rồi, cố gắng k đối xử với nó như bản thân mình từng trãi qua (bạo lực) nhưng nhiều lúc cũng điên tiết lắm, kiềm chế phải giỏi lắm mới k động tay động chân.
 

bqmax2

Yếu sinh lý
T có bảo tao đúng đâu :)) NHƯNG mày bàn phím ít thôi :))
- Nói chung m cứ đặt địa vị nếu m là tao thì mày làm thế nào, sẽ làm gì, khi có ông bố như thế. :)) bàn chuyện thiên hạ rồi phán. Thôi thì tuỳ quan điểm. :))
- Cá nhân t cho chọn lại thì t cũng vẫn chọn thụi ổng vài cái. Quan điểm của t rất rõ ràng - ông già t là kiểu gia trưởng ích kỷ, thích nhất nhất theo ý mình. Khi ko theo ý ổng là ổng chửi, phá, chọc ngoáy dựng chuyện ăn không nói có rồi đi kể xấu t vs khắp hàng xóm, láng giềng, họ hàng. (ông ghét ai là ông làm thế, ông ghét ông chú (em ruột + em rể => ông đi tung tin khắp nơi...)
Lúc đấy t có 2 lựa chọn:
- 1 là nhịn, bơ đi mà sống, và tiếp tục hứng chịu cảnh chửi đổng, chửi thẳng mặt, kiếm cớ gây sự của ổng
- 2 là phản kháng, chửi nhau, đấu tranh, bụp lại để end mọi chuyện. Cho ổng biết điểm dừng.
Đương nhiên tao chọn vế 2. Kết quả thì ổng cũng dừng chửi tao từ đấy luôn, cũng biết sợ và quay ra giải thích... và sống biết điều hơn.
- Muốn có độc lập tự do thì phải đấu tranh thôi, chả ai cho cả :))
- Đương nhiên t cũng biết thế là sai, bị mang tiếng, cả họ nội biết t thụi ổng, t cũng ok fine khoản đấy luôn, đúng là cả xã hội lên án :)) họp gia đình thì cũng nói rồi rút kinh nghiệm thôi. NHƯNG cho chọn lại thì t cũng vẫn chọn vế 2.
- LÀ MÀY THÌ M CÓ CÁCH NÀO HAY HƠN KO :)) BỎ QUA CÁCH NÓI CHUYỆN TÂM SỰ NHÉ VÌ MỞ MỒM RA LÀ AUTO BỊ CHỬI: MỞ ĐẦU SẼ LÀ ĐM THẰNG NGU,MÀY THÌ BIẾT CC GÌ :))
tao mà thế? tao bán nhà mẹ nó ở đó lượn ra xa hẳn mà sống. việc éo gì phải ở gần ổng làm gì?
 

samsam

Yếu sinh lý
Ngày trước bố tao phải đi làm xa, tao với anh sống với mẹ. Cũng giống như chủ thớt, ăn đòn suốt ngày, chảy máu be bét cũng có. Nhưng mẹ tao cũng ko đến nỗi xích rồi bắt lột đồ như mấy trường hợp bọn mày kể.
BỌn mày có nghĩ rằng nhiều khi các bậc cha mẹ bị áp lực công việc, bất lực rồi gánh nặng kinh tế đè lên. Chỉ biết giải tỏa lên con cái không?
Bố mẹ tao mải kiếm tiền, cũng chẳng bao giờ tâm sự với hai ae tao cả, nhiều khi áp đặt suy nghĩ lên con cái. Thậm chí có lúc áp đặt sự nghiệm vào con cái- vì nghĩ rằng sau này có cửa xin việc cho dễ. Lúc tao suy nghĩ trái ngược với mẹ tao rằng tao muốn làm đầu bếp- mẹ tao phản đối gay gắt con kêu rằng việc gì phải đi nấu cho người khác hay phục vụ cho người khác ăn.
Tao năm nay cũng 30 rồi, cũng chẳng bao giờ muốn tâm sự hay chia sẻ gì với bố mẹ tao cả- 1 phần vì tao không quen vì tao ngại chia sẻ với bố mẹ 1 phần vì tao cũng chỉ muốn chia sẻ với những người có cùng chuyên môm với tao thôi.
Cả hai a e tao đều cảm thấy ngại, thậm chí không muốn nói chuyện với bố mẹ tao trong bất cứ vấn đề nào cả.
Nhiều lúc chỉ muốn trách móc hai ông bà thôi, nhưng suy đi tính lại, trách móc thì có tốt lên được đâu, thậm chí bố mẹ còn phiền lòng. đâm ra thôi cứ giữ trong lòng thôi.
 
Bên trên