Đôi gái yêu nhau

chocho123

Yếu sinh lý
1701175882751.png

1701175932291.png
 

chocho123

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Khi có người thủ dâm, thì họ sẽ cong người, ưỡn lưng, mặt mày nhăn nhíu y như khỉ đột, Lăn Lê hoặc Trườn bò, tâm tán loạn, não chỉ nghĩ tới làm tình (y như các loài súc sanh)
Ngoài ra khi sắp thủ dâm, thì họ sẽ đóng cửa tắt đèn, sợ có người phát hiện, cái tâm sợ hãi trốn tránh này đâu có khác với tâm sợ hãi hèn mọn loài súc sanh
Khi chúng ta thủ dâm, tức là chúng ta đang làm những hành động của một loài thú, vì ngay lúc đó, cả tâm trí lẫn hành động của chúng ta chả khác gì loài thú cả
~~~~~~~~~~~~~~~~
 

chocho123

Yếu sinh lý
Chủ thớt

PHÁT BỆNH UNG THƯ VÌ KHỞI NIỆM TÀ DÂM
🔥

Dưới đây là một câu chuyện của Cố Hoa – một Cư sĩ mới học Phật. Chúng ta hãy cùng lắng nghe câu chuyện do cô kể lại:
Tháng 9/2006 là thời gian đau khổ nhất của cuộc đời tôi, do thân thể trường kì đau bệnh, tôi tới bệnh viện khám và nhận được kết quả ung thư vú ác tính thời kì cuối, mức độ cực nặng.
Đối diện với sự thật phũ phàng này, tôi cảm thấy vô cùng tuyệt vọng, bơ vơ, phẫn nộ, tinh thần hầu như suy sụp. Đã trăm ngàn lần tôi tự hỏi mình: Vì sao tôi có thể bệnh như vậy? Tôi cho rằng mình vốn hiền lương, thật thà. Trong mắt mọi người, tôi là một phụ nữ rất đức hạnh và phẩm chất tốt đó luôn luôn được công nhận! Nhưng vì sao đến tuổi trung niên tôi lại nhận được tờ giấy chuẩn bệnh giống như tờ giấy báo tử thể này? Từng ngày trôi qua tôi càng đến gần cõi chết hơn. Muốn sống còn tôi phải phẫu thuật. Sau khi mổ xong thì nếm tiếp mùi khổ hóa trị. Người bệnh ung thư phải trị bằng hóa chất thống khổ vô cùng, không kém gì địa ngục trần gian. Về tâm lí tôi có thể chấp nhận nhưng về thể xác tôi không kham nổi bởi chịu không thấu cơn đau giày vò. Do muốn phục hồi nên tôi ráng sức đấu tranh cùng số mạng.
Bản thân tôi trên có mẹ già 80 tuổi, dưới còn con thơ dại, tất cả đều cần tôi. Tôi có bổn phận phải chăm sóc, cưu mang nhưng đối diện với bệnh trạng của mình, tôi không còn đủ dũng khí để sống. Tôi giống như chiếc xe hư bị đứt thắng, rơi vào vực thẳm tối tăm, vỡ nát, chẳng còn chi…
Trong thời kì xạ trị, tôi nằm tại khoa ung bướu, chứng kiến đủ cảnh, đủ hạng người: cho dù bạn giàu sang một cõi, hễ đã vào đây rồi thì quyền thế tiền bạc đều trở nên vô nghĩa, vì chúng đâu mua được mạng sống? Mà mạng sống trong lúc này lại như hạt sương mai trên đầu ngọn cỏ, tuy có đấy nhưng chốc lát sẽ tiêu tan chẳng còn tung tích. Hôm nay mới thấy bạn bè đó, ngày mai đã âm dương đôi ngả.Tiến hành trị liệu bây giờ giống như để cầm chân tử thần đến chậm một chút nhưng cuối cùng cũng phải vong mạng.
Trải qua nửa năm hóa trị, tôi tiếp tục nhận được cái mà y học gọi là “xạ trị kết thúc”.Bác sĩ bảo tôi phải thường xuyên kiểm tra để phát hiện kip thời nhưng tôi biết mình đã liệt vào hạng bất trị, không còn cơ may sống sót.
Tháng 6/2007, tôi làm quen với Kim nữ sĩ, người bạn tâm đầu ý hợp của cuộc đời tôi. Khi biết rõ hoàn cảnh của tôi, chị luôn đông viên giúp đỡ, đem tới cho tôi rất nhiều sách Phật pháp. Trước đây, đối với những sách tín ngưỡng, tôi thường bài xích cho đó là những luận thuyết ngu si, thiếu hiểu biết, mê tín. Nhưng sau khi xem những sách của chị Kim, tôi cảm động sâu sắc. Từ một kẻ vô thần, vô tín ngưỡng, tôi bắt đầu tin Phật. Nhưng thú thực lúc này tôi tin Phật chỉ vì lòng ham sống sợ chết.
Nhờ Kim cư sĩ đốc thúc, tôi bắt đầu tụng kinh Địa Tạng mỗi ngày một bộ, rồi tụng kinh Kim Cang, chị còn dẫn tôi đi phóng sinh, bái Phật sám hối. Thời gian này tôi dốc sức làm mọi công đức, mong rằng có thể kéo dài mạng sống.
Một chuyện may mắn nữa đến với tôi, nhờ một người bạn giới thiệu, tôi gặp được Cư sĩ Quả Khanh, ông giúp tôi chấn chỉnh những hiểu biết lệch lạc, khiến tôi như bừng tỉnh sau đêm dài ngu tối. Qua hôm sau, khoảng 8 giờ tối, ông gọi điện đến nói với tôi:
– Chị có muốn biết nguyên nhân chị bệnh là do đâu không?
– Dạ muốn, muốn quá đi chứ!
– Chị nhớ kĩ xem, sau khi kết hôn, chị có làm gì vượt quá giới hạn với người khác phái không?
Tôi im lặng vì thực sự không nhớ ra chuyện gì như vậy, thấy tôi im lặng, Quả Khanh khẳng định:
– Cô bị bệnh là do tà dâm gây ra, nếu cô chịu tha thiết sám hối, bệnh sẽ lành.
Tôi ráng suy nghĩ, đột nhiên tôi nhớ ra:
– À, sau khi kết hôn, tôi đi hưởng tuần trăng mật xong thì được cơ quan đề nghị cấp nhà cho. Vị lãnh đạo quản lí việc cấp nhà bảo tôi đi một chuyến để bàn chuyện này. Khi tới nơi, chúng tôi trò chuyện cả tiếng đồng hồ, thấy trời tối, tôi định về nhà thì đột nhiên ông ta ôm chầm lấy tôi và nói rất yêu tôi. Lúc ấy chúng tôi chỉ ôm nhau.
– Đây chính là nguyên nhân căn bệnh của cô. Dù lúc đó không có gì phát sinh thêm nhưng tâm cô hoàn toàn không cự tuyệt. Sau đó lòng cô thường xuyên khởi tà niệm và cả dâm niệm với ông ta.
Buông điện thoại xuống, tôi khóc không thành lời, thì ra đây là lí do tôi bị bệnh, giáo sư đã cho tôi đáp án chính xác.
Từ hôm ấy trở đi, tôi bước vào thời kì học Phật chân chính, thành tâm chưa từng có. Tôi nghêm trì giữ giới cấm, dứt tuyệt ăn mặn, tha thiết tu hành. Đây là chuyển biến lớn nhất đời tôi.
Đầu tiên đối với những ác nghiệp của bản thân, tôi tiến hành sám hối. Mỗi ngày tôi sám hối một loại tội tính từ thời thơ ấu tới giờ. Tôi hồi tưởng lại mọi chuyện lớn nhỏ, hễ thấy sai dù lớn dù nhỏ thì đều sám hối và điều này đã dưỡng thành thói quen tự kiểm điểm phản tỉnh mỗi ngày.
Kết quả là tôi đã sống lại. Không những thế, tâm tôi bình an, có thể thản nhiên đón nhận mọi khổ đau ập đến mà không chút oán hận.
Phật pháp chính là diệu pháp, đã chắp cho tôi đôi cánh, giúp tôi bay lên cao, ra khỏi vực thẳm tuyệt vọng, đi qua miền hạnh phúc.
Từ khi bị bệnh đến nay đã 2 năm, mỗi lần đến bệnh viện kiểm tra, kết quả luôn bình thường, không còn dấu hiệu gì của ung thư nữa. Cảm tạ Phật lực gia trì, đã giúp tôi có được kết quả tốt như ngày hôm nay.
Tôi tin rằng, những người bị bệnh ung thư, chỉ cần y pháp tu hành thì mạng sống nhất định sẽ xuất hiện kì tích. Xin nguyện cho những người bị bệnh hoạn khổ đau trong thiên hạ, đều biết dùng Phật pháp cứu mình ra khỏi hiểm địa. Xin đem thành tâm, nguyện tâm gieo rắc hạt giống thiện, tái tạo hạnh phúc.Tôi tin: tôi có thể làm được, thì bạn cũng có thể làm được!
Trích từ quyển Báo ứng hiện đời - Cư sĩ Quả Khanh - Dịch giả: Ni Sư Hạnh Đoan
——————
 

khunglong1616

Tao là gay
Khi có người thủ dâm, thì họ sẽ cong người, ưỡn lưng, mặt mày nhăn nhíu y như khỉ đột, Lăn Lê hoặc Trườn bò, tâm tán loạn, não chỉ nghĩ tới làm tình (y như các loài súc sanh)
Ngoài ra khi sắp thủ dâm, thì họ sẽ đóng cửa tắt đèn, sợ có người phát hiện, cái tâm sợ hãi trốn tránh này đâu có khác với tâm sợ hãi hèn mọn loài súc sanh
Khi chúng ta thủ dâm, tức là chúng ta đang làm những hành động của một loài thú, vì ngay lúc đó, cả tâm trí lẫn hành động của chúng ta chả khác gì loài thú cả
~~~~~~~~~~~~~~~~
Người ko là thú tiến hóa à ? Thủ dâm còn hơn đi hiếp dâm )))
 

chocho123

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Nữ nhân dù có đẹp đến mấy, cho dù là đẹp nghiêng nước nghiêng thành, Đôi mắt long lanh, bàn tay mềm mại, thì thực chất cũng chỉ là:
Một túi đựng thịt, đờm dãi, phân,.... nó rất hôi thúi. Thật vậy, trong thân ta chứa đầy những đồ bất tịnh : đàm, mật, máu, mủ, mồ hôi, nước tiểu, phân, lông, da,...những đồ bất tịnh trên cái thân ngũ uẩn này được bao bọc bởi một lớp da.
Bình tĩnh mà xét, thân này quả tình không sạch sẽ. Ngay từ trong bào thai, do tinh cha máu mẹ cấu thành, nó chẳng khác gì con hộ trùng. Dần dần lớn lên giống như giọt mủ, rồi là miếng thịt nằm trong máu tanh.

Nhờ nghiệp thức duy trì, nó thành hình người, nằm co rút trong tử cung mẹ chín tháng mười ngày. Từ con đường bẩn thỉu chui ra, nó lớn dần nhờ sự tiêu hóa. Nuốt vào khỏi cổ, tới ruột và dạ dày, món ăn thơm ngon đến đâu cũng biến thành phân tiểu. Ngay chủ nhân nó cũng chán ghét không chịu nổi.

Vài ngày chưa tắm đã thấy bẩn thỉu hôi hám. Sáng dậy không súc miệng, nói chuyện với ai, người ta phải bịt mũi. Đôi mắt ra ghèn, hai tai ra ráy, mũi chảy nước nhớt. Trong thân còn ruột non ruột già, khác nào thùng phân.

Những khi đau ốm, mồ hôi thum thủm. Nếu không lau chùi, ai dám lại gần. Những ngày già lão, đầu bạc răng long, lưng còng má hóp, da nhăn kém sửa soạn bên ngoài. Tấm thân thật là đáng chán.

Đến khi chết, không còn nghiệp thức duy trì, nước trong người thoát sức ép bật ra, khiến thân phồng trướng trương phình, xanh xám, nứt loét. Máu mủ ứa ra. Con hiếu vội sớm chôn kỹ dưới ba thước đất. Bởi vì xú khí thối vừa độc, ai cũng sợ hãi. Dòi bọ lúc nhúc, kiến mối rúc rỉa. Da thịt hết rồi, bộ xương long rụng, mủn tàn thành đất.

Các nội tạng, xương, hệ thần kinh, mạch máu, máu, nước tiểu và phân trong ruột, thức ăn chưa tiêu như tiết canh lợn trong dạ dày, đờm nằm trong khí quản, ăn sâu vào hốc mắt lớn hoặc lỗ đen, hai hàm răng mục ruỗng trên và dưới, một lỗ mũi rỗng. Mùi hư thối đã lan ra đó là mùi phân, mùi vi khuẩn. Vậy thì có còn đẹp, có còn gợi cảm không?
 

chocho123

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Mỗi khi tâm tà dâm nổi dậy, nghĩ đến những sự đẹp đẽ của nữ sắc mà không cưỡng lại được, thì hãy đọc đoạn dưới đây, sẽ bị sự kinh tởm của tâm bất tịnh này làm cho lòng dục bị chìm lắng xuống (trích trong cuốn An sĩ toàn thư)· :
Ô uế thay thân thể máu thịt này, là nơi vô số loại trùng tụ tập ký sinh. Ẩn nấp bên trong thân tứ đại, những loại trùng ấy có hình thể cực kỳ nhỏ bé nên phàm phu hoàn toàn không thấy biết, chỉ bậc chứng đắc thiên nhãn mới nhìn rõ được.
Nếu dùng tâm thanh tịnh quán sát, ắt sẽ thấy việc nam nữ đam mê bám chấp vào thân thể của nhau thật đáng chê cười.
Kinh Chánh pháp niệm xứ dạy rằng:
Bên trong xương sọ có hai loại trùng, di chuyển bên trong phạm vi hộp sọ,
thường ăn vào não người.
Lại có một loại trùng không bị kiềm chế, thường ở yên trên đỉnh đầu, khiến người sinh bệnh.
Có loại trùng tóc, sống ở phía ngoài xương sọ, thường ăn các chân tóc.
Lại có loại trùng sống bên trong lỗ tai, thường ăn thịt trong lỗ tai.
Lại có loại trùng sống trong lỗ mũi, thường ăn thịt trong lỗ mũi.
Lại có loại trùng sống trong lớp mỡ, khi chúng hoạt động mạnh thì khiến người bị đau đầu.
Lại có loại trùng ăn nước bọt, sống nơi cuống lưỡi, khi chúng hoạt động mạnh thì làm cho người bị khô miệng.
Lại có loại trùng say đắm mùi vị [thức ăn], sống nơi đầu lưỡi. Khi gặp thức ăn ngon thì mê đắm say sưa, nếu gặp thức ăn không ngon thì khô héo yếu ớt.
Lại có loại trùng có tên gọi theo sáu mùi vị, nếu chúng ưa thích mùi vị nào thì khiến cho người cũng ưa thích mùi vị đó.
Lại có loại trùng chân răng, sống bên trong răng, khi chúng hoạt động mạnh thì khiến người bị đau răng.
Lại có bốn loại trùng sống trong cổ họng, khiến cho người trong lúc ăn uống, nước bọt tiết ra rối loạn, nuốt vào qua cổ họng lại hòa lẫn với dịch não, gây ra nôn mửa.
Lại có loại trùng tên là trùng sinh khí, khi nó hoạt động mạnh thì làm cho cổ họng bị nghẹn lại.
Lại có hai loại trùng liên kết, sống trong khoảng giữa các đốt xương, khiến người bị đau đớn nơi các mạch máu.
Lại có loại trùng phù thũng, sống trong cơ thể, khi nó uống máu người thì tự nhiên người phát bệnh phù thũng.
Lại có loại trùng mê ngủ, sống ở khắp nơi trong cơ thể, khi mệt mỏi chúng liền tụ hội về nơi tim, khiến cho người
rơi vào trạng thái mê ngủ Lại có mười loại trùng di chuyển trong gan, phổi, khiến
người sinh bệnh.
Lại có hai mươi loại trùng di chuyển bên trong tủy xương, hút lấy tinh dịch của người, khiến cho lửa dục thường bốc lên.
Lại có hai mươi loại trùng sống bên trong bộ phận sinh dục, khiến cho người gầy ốm nhưng nhiều sân hận, phần dưới cơ thể lại thường bốc mùi hôi hám.
Lại có mười loại trùng sống trong phân và nước tiểu, vừa hôi thối vừa khó nhìn thấy, có lúc làm cho người bị tiêu chảy, lại có lúc gây bệnh táo bón.
Xem trong nhóm




 
Bên trên