Nhungngaydaqua1
Tao là gay
Điều tao quan tâm nhất là khi tao nhìn những người già nằm liệt giường chống chọi với bệnh tật đau đớn, những người già vô gia cư ngày đêm lang thang vật vờ xin từng miếng ăn nước uống...điều gì níu kéo họ tồn tại? Thanh niên thì ko nói bởi vì họ vẫn còn cái hi vọng gọi là tương lai, còn người đã già cả bệnh tật vô gia cư...ko có một chút gì gọi là hi vọng sau họ vẫn cứ cố sống để chịu đọa đày như vậy, kết thúc sớm cho khỏe sớm chứ còn hi vọng gì vào cái gọi là "ngày mai".Thế thì sướng rồiÔng nội tao bị đau đầu từ chiều. Đi viện đến tối hôm sau thì đi. Ko đau đớn, ko kịp hiểu chuyện gì xảy ra.
Còn bà nội tao bị lao phổi. Bệnh viện trả về tầm 1 tháng sau mới đi. Tao ko hiểu trong 1 tháng cuối đời đó bà tao có sợ Chết ko. Vì tao chỉ nghe người nhà kể lại là: Trước khi chết mấy người đến hỏi thăm vẫn nhận ra. Có lẽ cũng ko hoảng loạn, sợ hãi gì.
Nếu là tao, cuối đời tao sẽ để lại di nguyện, di chúc, chia tài sảnXong xuôi là OK
![]()


