Đọc cmt thấy buồn quá các anh ạ , thanh xuân như một cơn mưa rào , giờ nhìn lại chỉ còn là một bầu trời kỷ niệm và tiếc nuối . Em thì học không giỏi , hết cấp 3 là nghỉ xong cứ sống , chơi bời chả nghĩ ngợi gì tương lai giờ quanh đi quẩn lại 29 tuổi rồi. Không nghề ngỗng , không bằng cấp giờ chỉ đi làm nhân viên siêu thị quèn , nhìn bạn bè hay anh em trong nhà có bằng cấp công việc tốt được đi đây đi đó mà thấy chạnh lòng . Nhưng cũng chẳng trách ai được chỉ biết trách mình không cố gắng thôi . Giờ nghĩ lại hồi đó chịu khó học hành có lẽ đã khác mà giờ thì muộn rồi , em thì bị trầm cảm nữa ngày trước nằm Bạch Mai mất 1 tháng , tâm lý cũng nản nhiều khi nghĩ tự tử cho xong đời mà nghĩ đến bố mẹ lại thấy không nỡ rồi khóc . Giờ tương lai em mù mịt chả biết nên làm gì , làm siêu thị mãi cũng không được mà học nghề cũng không biết học cái gì rồi có muộn không . Anh nào đi qua mong cho em xin chút lời khuyên , cảm ơn các anh !