ATACMS UKRAINE
Trong khi các anh em Pro Nga đang hóng những pha combat tank hoành tráng, những màn lượn FPV đầy kịch tính, hay cười cợt các đợt tấn công tên lửa, trả đũa bằng drone vào thủ đô của U hay Nga, thì ngày hôm qua một sự kiện khiến các nhà kỹ nghệ quân sự của cả 2 phía phải giật mình, suy nghĩ lại về các nguy cơ mới trên chiến trường (không phải tự nhiên anh Dev say lôi nấm ra khè tiếp đâu). Về cơ bản thì:
UKRAINE TÌM ĐƯỢC ATACMS CỦA RIÊNG MÌNH!
Sự xuất hiện của các nền tảng HIMARS hoặc bệ phóng đa năng chính xác đã đánh dấu một sự thay đổi căn bản trong cuộc xung đột mở giữa Nga và Ukraine. Nhưng UKRAINE cần ATACMS và dường như họ đã có giải pháp thay thế.
Đối với Nga, sự xuất hiện của hệ thống HIMARS và M270A1 5 tháng sau khi chiến tranh bắt đầu đồng nghĩa với việc mất đi các trung tâm chỉ huy tiền phương (FOB) và nhà kho dự trữ hậu cần. Và họ phải di chuyển xa hơn 100km. Điều này đang làm chậm toàn bộ cỗ máy chiến tranh của Nga.
Về cơ bản đột nhiên người Nga nhận ra họ có thể bị chia cắt với các tuyến hậu cần lâu hơn 24h (thời gian di chuyển một ngày trong chiến tranh). Nga đã phải suy nghĩ lại về kế hoạch triển khai của mình và thích nghi với tình huống này, di chuyển kho vũ khí của mình ra khỏi tầm với của MLRS HIMARS và chia chúng thành những kho nhỏ hơn để việc loại bỏ chúng trở nên khó khăn hơn. Đây là lý do tại sao Ukraine cần ATACMS và đạt 400km.
Sự xuất hiện của loại đạn có tầm bắn như thế sẽ mang lại khả năng tấn công trên khắp lãnh thổ bị chiếm đóng và cả một phần lãnh thổ Nga, gây ra mối đe dọa cho các trung tâm hậu cần và trung tâm chỉ huy, căn cứ không quân... Sự hỗn loạn có thể phát sinh và việc thiếu hậu cần đối với Nga sẽ là chí tử.
Không chỉ thế nếu Melitopol được giải phóng, Hạm đội Biển Đen sẽ không còn nơi nào để tự bảo vệ mình, vì các cảng Sevastopol và Novorossiysk sẽ nằm trong tầm tay và Nga không có cảng nào khác có khả năng đó. Nhưng tại sao ATACMS vẫn chưa được giao cho họ?
Chủ yếu là NATO tìm cách làm suy yếu quân đội Nga càng nhiều càng tốt để không phải lo lắng về nó trong 50 năm tới. Thứ hai là loại đạn được sử dụng trên lãnh thổ Nga này có thể dẫn đến leo thang căng thẳng hột nhân mà chưa biết trước kết quả. Vì thế?
Ukraine đã phải tìm kiếm một giải pháp thay thế có thể cung cấp các yếu tố chính của hệ thống ATACMS mà không gây nguy cơ leo thang chống lại NATO của Nga.
Ukraine về cơ bản không quá khó khăn về mặt kỹ thuật để phát triển một loại vũ khí tương tự ATACMS, Hirims và Neptune là 2 ví dụ và thành tựu CNQP Ukraine trong điều kiện chiến tranh, vấn đề là khả năng sản xuất, trong điều kiện chiến tranh cơ bản thì Ukraine không có đủ năng lực sản xuất số lượng lớn các loại vũ khí trên, trong khi nhu cầu về một loại vũ khí như thế có thể là hàng trăm thậm chí hàng ngàn đơn vị.
Ukraine đã tìm kiếm kho vũ khí của mình để tìm thứ gì đó sẽ cung cấp cho họ. Tầm bắn 300km trở lên. Đầu đạn có sức công phá cao. Khó bị đánh chặn. Đủ hàng dự trữ. Một lần nữa câu trả lời đã có từ thời Liên Xô huy hoàng. (Năm ngoái tụi U cà cũng tìm được cách cải tiến UAV TU 141 từ thời LX để gõ sân bay Nga)
S-200 Dubna/ định danh NATO SA-5 Gammon chính là câu trả lời. Hệ thống S-200 là hệ thống phòng không tầm xa được chế tạo từ thời Chiến tranh Lạnh. 1966 Trở thành hệ thống phòng không lớn nhất từng được chế tạo trên thế giới và đã được chứng minh khả năng chiến đấu bằng cách bắn hạ nhiều mục tiêu trên không.
Nhưng hệ thống này liệu có sánh được với ATACMS! Tên lửa này dựa trên những điều sau: Tầm bắn 300 km (có thể Ukraine đã nâng cấp để tăng tầm bắn). Đầu đạn 217 kg HE. chứa 37.000 mảnh đạn. Vận tốc Mach 4, 4.900 km/h. So sánh ATACMS trong các bức ảnh thì nó đơn giản đạt được tính năng gần tương đương với ATACMS Block 1A hoặc ATACMS 2000.
Về mặt phòng không S-200 là một hệ thống lỗi thời để bắn hạ máy bay chiến đấu, nó đã bị rút khỏi nhiều quốc gia, nhưng một kho dự trữ đáng kể vẫn được duy trì. Ukraine có hơn 1.000+ tên lửa dự trữ và một số quốc gia như Ba Lan, Romania, Cộng hòa Séc có số lượng gấp đôi (Ba Lan 2500+, Séc 2000 và Romania là 1500+)
Ukraine đã không bỏ lỡ cơ hội cải tiến tên lửa 5V28 của hệ thống S200 để có thể tấn công mặt đất. Một hệ thống dẫn đường GPS đã được lắp đặt, thay thế radar bán chủ động cho phép thực hiện các đòn tấn công có sai số < 50m.
Nhiều nhà quân sự đã cảnh báo từ lâu rằng Ukraine đang sử dụng một loại vũ khí mà cả Nato và Nga đều không biết để tấn công ở Crimea. Đây là nghi phạm chính. Tốc độ mà nó đạt được trước khi va chạm do quán tính của nó khiến nó rất khó bị đánh chặn (về cơ bản là không thể do Nga không có các phương tiện đánh chặn có tính năng phù hợp ở các khu vực tiền duyên) vì nó bắn một phát bắn parabol tới mục tiêu. Về cơ bản đó là Iskander của người Ukraine.
Ukraine đã có thể sử dụng tên lửa này để tấn công Nga trên lãnh thổ của họ, Taganrog - tỉnh Rostov. Điều này dẫn đến tình huống như sau. Ukraine có thể vẫn đang chờ đợi ATACMS, nhưng sử dụng S-200 của mình để tấn công lãnh thổ Nga mà không có sự tham gia trực tiếp của NATO.
S-200 có cùng khả năng sát thương của ATACMS. Nó không có những hạn chế của phần mềm định vị địa lý được cài đặt trong các hệ thống GMLRS của Hoa Kỳ. Một số lượng dự trữ lớn có sẵn. Nga gặp vấn đề nghiêm trọng trong việc đánh chặn loại tên lửa này.
Phần còn lại của cuộc chơi có thể nằm ở khả năng nâng cấp điều khiển của S-200 và khả năng nhét Dubna lên các phương tiện mang phóng vận hành như HIMARS và ATACMS.