Văn hóa dối trá, bạo lực bắt đầu từ Liên Xô cũ rồi lan ra cả thế giới, tiêm nhiễm vào đầu chúng ta là chỉ có bạo lực, dọa nạt, khủng bố mới giải quyết được vấn đề. Giờ hẳn chúng ta đã có thể nhận thấy việc hơi tý: "tao đ.ập ch.ết mịe mày !", "biết bố mày là ai không ?", "nói in ít thôi kẻo mang vạ" ... nó bắt nguồn từ đâu rồi.
Nhiều bạn hỏi: "sao mấy nước láng giềng không đánh Belarus, chiếm Kaliningrad ?" dù họ thừa thực lực làm điều đó. Nhưng họ sẽ không bao giờ làm điều đó đâu, không tấn công trước, không xâm lược vì những ràng buộc bởi luật pháp, quyền con người, giá trị sống... những thứ tạo nên nền tảng xã hội phương Tây lúc này, đem lại cho họ sự phồn vinh, sung túc. Bởi để phát triển, họ lại phải dựa trên sự tử tế cơ.
Phía Nga, suy bụng ta ra bụng người, lại cho rằng như thế là "sợ", là "hèn", là "yếu" nên càng phùng mang trợn mắt. Nhìn thấy thương. Họ không hiểu rằng, phùng phùng tẹt tẹt, hùng hổ, bạo lực luôn là thứ "văn hóa" của một đám kém cỏi, dối trá, hữu danh vô thực, chả làm được cái gì tử tế cho đời - chứ người văn minh ai như thế ? Mà nhìn Nga xem, ứng xử như vậy nên dù ngồi trên 1 đống tài nguyên, Nga có giàu mạnh được không ?
Ốc chưa lo nổi mình ốc, lúc này bài của Nga đem ra câu mấy nước "trung lập" sẽ là hứa hẹn, cho cái này, chia cái kia, NẾU Nga thắng. Vấn đề là Nga có thắng được đâu, mà cũng sẽ kiệt quệ tới mức tiền đâu mà chia cái gì cho ai, khi bình thường cũng đói khổ lắm rồi ? Không tin ư ? Hãy sang nước Nga, ra khỏi ngoại ô Moscow tầm 100 km là thấy sự thật về "sức mạnh của nước Nga" thôi mà: nhà gỗ, nhà gạch cả trăm tuổi, xiêu vẹo, tróc lở, không có nhà vệ sinh vẫn còn phổ biến - thứ mà người Việt cũng không tưởng tượng nổi. Moscow, St. Peterburg không thể hiện thật sự về nước Nga đâu, mà chỉ là phông bạt để khoe với bên ngoài thôi.
Bây giờ là 2023, thế giới đã thay đổi rất nhiều. Muốn hay không muốn, để có được hạnh phúc, ấm no, sung túc, chúng ta bắt buộc phải hội nhập. Mà muốn hội nhập thì lại phải hiểu rồi học cách ứng xử của thế giới văn minh, khi đó sẽ có sự tôn trọng, sẽ có thêm việc làm và mới phát triển được.
Báo chí là tai mắt của chính phủ, của quốc gia, dân tộc. Mắt mà mờ, lác, tai mà nghễnh ngãng thì quyết định sai. Quyết định sai thì rồi ai khổ ? Phương Tây à ? Hay Nga ? Không. Chúng ta mới chính là người khổ đấy.
Thế nên, điều đầu tiên là phải khiến sự dối trá bớt đi đã.
Bởi chỉ cần nhìn lại vào lịch sử, là sẽ thấy được tương lai. Chúng ta còn định "lấp lỗ châu mai" tới khi nào nữa ?