hồi đấy suốt ngày ông bà già bảo chúng mày giờ toàn ăn cơm trắng ko phải độn, quần áo đủ ấm, đất nước hòa bình độc lập, ra trường có công ăn việc làm là sướng lắm rồiDm lại nhớ hồi sinh viên đi làm cho mấy công ty lương được vài đồng có những lần chạy dự án thức gần như trắng đêm làm mà không phải mình tao mọi người xung quanh đều thế ai nấy đều vui vẻ không kêu ca kể lể gì
những cái đấy ghim vào đầu luôn nên khi đi làm đéo kêu ca gì
nói chung tao thấy hình như nghèo vượt khó còn dễ hơn giàu vượt dễ
Chỉnh sửa lần cuối:




