- Mà sao cứ mỗi khi gặp nhau, vui vẻ dc một lúc lại cãi vã tranh luận thế này nhỉ, anh thấy thế không mệt hay sao
- Không ai muốn thế cả, có điều mọi thứ với anh nó luôn cần dc rõ ràng, nhất là chuyện tình cảm, nhưng phía em thì anh không thấy điều đó. Khi em đã có người yêu, đã trải qua với anh hơn 2 năm trời đủ mọi cung bậc xong em vẫn để người khác lại gần tiếp cận mình, và không hề có thái độ dứt khoát với người ta, và vô hình chung cho họ cơ hội tiến tới, mấu chốt là ở em chứ không phải ai hết. Nên cái này em không có quyền trách cứ gì ở anh, mà anh cần là thái độ ở em, giới hạn, chừng mực mà em cho anh thấy sự yên tâm và tin tưởng thay vì ngờ vực khó chịu. Còn nếu em thấy khó quá thì để anh quyết thay em, nếu em muốn.
- Ý anh là ntn? Chị ngấn nước mắt
- Anh thấy nếu khó khăn cho em quá thì mịnh chấm dứt mối quan hệ này ở đây, ngay bây giờ, để em không thấy khó xử khi nghĩ đến chuyện chúng mình và khi đối mặt với anh ta. Ngoài ra thì bố mẹ em cũng được thoải mái hơn, vì ít nhiều bố mẹ em vẫn đang không thích em duy trì mối quan hệ này với anh, để họ nhìn thấy tương lai của em một cách rõ ràng và đúng mong muốn. Bản thân anh có thể không có gì xong anh không để mình sống trong mối quan hệ mà càng ngày mông lung mập mờ thế này,nếu em ở cương vị của anh, và nhìn anh cũng nhùng nhằng như này thì em có chịu được không? Em sẽ phản ứng như nào với anh?
- Ngoài ra, trong hơn 2 năm qua, anh chưa để em phải thất vọng phút nào, từ mọi khía cạnh, khi anh thấy mình đang làm đúng và đủ trách nhiệm của người con trai trong mối quan hệ này, và khi về sau cái anh nhận lại từ em là gì,em thấy anh có đáng phải như thế không?
- Anh chưa có chút suy nghĩ hay lời nói nào bảo em là không đàng hoàng đứng đắn, xong em đang làm anh sứt mẻ lòng tin bấy lâu nay, và điều này là anh không thích, không đồng ý cũng như không chấp nhận chuyện này.
- Anh nói thế là sao, ý là anh chuẩn bị sẵn cho chuyện chia tay , nên giờ mới trôi chảy như này đúng ko?
- Không, anh chuẩn bị tâm thế cho mình ra đi nếu thấy cần thiết thôi, anh đã có 2 lần bảo em là đẻ cho em thời gian suy nghĩ đấy thôi, nhưng lần này anh lên đây với em thì mọi thứ anh đang hình dung nó không có gì khác đi mà chỉ có tệ hơn với anh.
- Nói đến khúc này anh cũng không vui vẻ dễ dàng gì, nhưng ít nhất là anh được nói ra, dc thoải mái hơn với suy nghĩ của mình, và cũng để cho em được thoải mái hơn sau này. Chứ bản tính anh không quen sống kiểu đồng sàng dị mộng như này. Ý em thế nào. - chị ngồi ôm mặt khóc nức nở, một cảm giác sốc trong chị là có thật khi tao nói toạc quan điểm của mình. Lúc này cái điện thoại của chị lại đổ tin nhắn, và cuộc gọi đến – vẫn là thằng kia từ trưa đến giờ không ngớt, dường như nó biết chỗ bọn tao đang ở vì cái địa bàn này nó bé bằng bàn tay, mấy nhà nghỉ đếm trên đầu ngón tay thôi mà. Lúc này tao đang hnghix không biết nó có đợi tao ở dưới tầng 1 hay không, nếu có thì tao cũng sẽ tất tay một ván xem sao, và tao nhắn trước với một vài người đợi tao, có biến thì tao không thẻ trở thành thủ phạm đánh lộn hay gây rối tại đất này .