NHỮNG CHUYỆN TÌNH CỦA TAO TỪ KHI CẤP 3 ĐẾN LÚC TRƯỞNG THÀNH CÓ GIA ĐÌNH RIÊNG

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Phụ nữ đi buôn bán thì ít nhiều cũng có giới hạn nhất định, nên đôi khi tao cũng đi cùng hoặc làm thay chị Ninh Bình một số lần đưa hàng, chị thì chặt chẽ chính xác, còn tao thì nhanh chóng thoáng gọn, nên cũng có thể bù trừ cho nhau, nhưng thương lượng mặc cả hoặc tìm cửa lùi nếu đổi trả hàng ở đầu Lạng Sơn hay Móng Cái hoặc gửi gắm nhà xe thì phần này vẫn tao đứng ra thay chị,vì tao không muốn chị quá dạn dĩ với nghiệp dân buôn, nghề kế toán cũng có sẵn, chị vẫn làm sổ sách cho bạn của anh trai chị, cũng buôn bán hàng xách tay như rượu và thuốc lá, nên chi tiêu cá nhân thì không bao giờ thiếu thốn tằn tiện, nhưng tao để kệ chị thấy thoải mái và thích những việc chị làm. Giả sử mùa trung thu, như trước thì chị không để ý lắm,nhưng tao gợi ý việc khách có thể mua thêm chai rượu hoặc cây thuốc tặng biếu kèm giỏ bánh thì sẽ sang hơn và ý nghĩa hơn, sau lần này thì chị và anh Minh cũng kiếm chác khá hơn chút từ món này thay vì chỉ mỗi dịp tết nguyên đán. Nhưng nếu trông chờ vào mỗi nguồn từ sân bay hoặc xách bên nước ngoài về thì sẽ thụ động và hay bị giá cao, khó bán, nhưng nó không thường xuyên nên tao không can thiệp nhiều, kệ cho chị và anh Minh tự lo, nguồn thì anh trai chị có chỗ này chỗ nọ hỏi giúp, vì trọng số nó không thấm tháp gì với buôn hàng TQ, thậm chí mãi đến bây giờ điều này vẫn đúng, bởi những thứ có tính thời điểm khác với những thứ thiết thực phục vụ số đông. Giả sử mỗi tháng bán 300 cái dây đeo điện thoại, cũng dc tối thiểu 300k, vậy còn pin, sạc,bao da, phụ kiện khác thì còn ntn, mà pin là ok nhất. Khi thị trường đã hấp thu rất tốt máy tàu cảm úng, loa ngoài to, thẻ nhớ dung lượng cao cho giới thanh niên gen Y khi đó, thì món này mới đáng để tao kiếm tiền và tập trung làm ăn.
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Tao và chị Ninh Bình qua nhà anh Khiêm chơi, kèm túi quà và chai rượu cùng cái phong bì, vừa thăm hỏi, vừa là cảm ơn vụ cái nhà hàng mà anh giới thiệu , tao gộp lại cả vụ bảo dưỡng ở cơ quan anh vào làm một lần, cho tấm món và để anh thấy dc tao cũng biết trước biết sau. Kể từ đây, dù có đụng chạm cái gì nho nhỏ anh cũng hỏi tao, và anh đang muốn tham gia cùng ông chủ nhà hàng kia mở mấy cái kho lạnh loại nhỏ để cho thuê , phần này nó là hàng máy công nghiepj, tao thì dân ngoại đạo nên lại phải vọc vạch tìm hiểu, vì nó khác hoàn toàn những cái điều hòa hàng ngày bà con vẫn mua để dùng. Dù chưa biết ntn thì tao vẫn cứ xin cho thử thách 1 cái, nhỏ nhất cũng dc. Và hôm sau, đi học về tao và chị Ninh Bình đi dọc khu Đại Cồ Việt, rồi về Tôn Đức Thắng để xem máy và các thứ liên quan, một bầu trời kiến thức lại phải dc thu nạp, nhưng không hề đơn giản, vì tao còn xem ông anh có chơi được không đã, còn không tao phải tính phương án 2, một ông chú ở Nghĩa Tân , lần trước có nghe qua một lần nhưng chưa gặp được, lần này thì thử liều.
Vậy là chỉ cần có người biết việc, cùng với danh mục đầu vào là cái thiết kế có kích thước, phần còn lại là việc của người làm tư vấn, sau đó đến đoạn thi công. Đã giữa kỳ học, khá bận với các môn chuyên nghành, vẫn cần phải ưu tiên và chỉn chu, nhưng phần việc kia tao vẫn phải chú tâm nghiêm túc cùng ông anh, vì bỏ ngỏ cơ hội hoặc làm không ra làm sao là đền cũng nát người và mất cửa kiếm ăn.
Sau này khi tao đi làm cho Taisei và vinaconex, việc tiếp xúc hàng ngày với dự toán và chứng từ, cũng như báo giá, mới thấy hồi đó mình vẫn chỉ có máu liều và dám đánh đổi,còn lại mọi thứ làm rất ngây ngô, khi chỉ đứng vai trò mua bán thông tin và cài cắm đơn giá, còn chi tiết mình bỏ qua và thiếu xót quá nhiều. Nhưng không sao vì cũng là những bài học mình tự kiếm được và có tiền, dù ít hay nhiều đồng thời có một nghề tay trái phòng khi chán việc hoặc muốn thay đổi để tốt hơn.
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Nếu không phải đi cùng ông anh vào ngày cuối tuần, thì tao và chị Ninh Bình hay đi lang thang khắp HN, các công viên hoặc các khu di tích, đặc biệt khi HN đã vào cuối thu, đẹp lãng mạn và lôi cuốn, nên sau này dù có đi đâu thì tao vẫn thích nhanh chóng về hn, thích làn thang, trà đá vỉa hè, hoặc rong ruổi xe máy , bạ đâu ăn đó. Thậm chí lắm hôm hai đứa lang thang sang tận Đông Anh, đoạn đang làm cầu Tứ Liên bây giờ, ngồi hàng giờ huyên thuyên rồi nằm xuống bãi cỏ trên sườn đê. Với người cá tính và hướng ngoại như chị, những buổi như này là rất thích, bản thân tao cũng không thích ngồi lỳ một chỗ ở phòng nghịch máy tính nếu không phải làm bài hoặc có việc cần. Mỗi địa điểm lại mang cho nhau một cảm xúc khác nhau, như được thả lỏng người và tận hưởng từ ngoại cảnh đến cảm xúc bên trong, và khi đôi bàn tay thon dài mềm mại của chị nắm chặt tay tao, như một cảm giác an toàn cho chị và những câu chuyện của hai đứa kéo tao trở lại thực tại với chị và để tao không nghĩ nhiều hay nói chuyện về các việc khác hay ở trường. Thi thoảng bọn tao cũng tham gia các nhóm sự kiện ở hai lớp của nhau vì cùng trường, vừa giao lưu hòa nhập với không khí và văn hóa phong trào mối lớp, đồng thời hai đứa cũng có cơ hội hiện diện cùng nhau, và tao thấy chị thích điều này. Một con người kiên định độc lập, tuy cởi mở hào sảng nhưng lại có tính sở hữu và kỷ luật bản thân. Dù mỗi đứa đều có xe máy nhưng thi thoảng bọn tao vẫn thường đi lại đến trường bằng xe bus liên tuyến nếu không vội, và tao hay đợi chị ở cầu trung hòa, khi đó mới đúng thực cảnh sinh viên đi học, ngồi trên xe chen chúc ngột ngạt, lắc lư của xe và chị được giữ đứng vững trong cánh tay tao, thi thoảng dc ôm nhau trên xe sau cú phanh gấp của tài xế.
Đi làm với ông anh một buổi ở gần chợ Long Biên, bọn tao ra chợ Đồng Xuân lang thang xem ngắm các đồ linh tinh dù chả thiết mua gì, nhưng đi dạo trong các phố quanh chợ, tạt té vào các gian hàng rồi đi ăn vặt trong phố cổ cũng thú vị và khá nhiêu bức ảnh dc thuê thợ chụp hai đứa mỗi khi lên đây. Nhìn ánh mắt và nụ cười của chị như muốn quên hết mọi thứ để cùng nhau tận hưởng từng khoảnh khắc, nên tại sao Hn luôn quyến rũ con người ta dù cảm xúc tốt hay đang u buồn. Nghĩ lại tuổi trẻ của hai mươi năm trước cũng coi như là mình đã được cháy hết mình cho tình yêu, công việc, học hành lại là chuyện không cần bàn quá nhiều
Học Xuất nhập khẩu, Các thể loại môn học tao chiến dc cả riêng môn Tiếng Anh thì lại lười và chỉ có dc căn bản, mãi sau này khi tao học cao học trong khi đang làm QS thì mới đi học một cách nghiêm túc, đổi lại Hương và chị Ninh Bình thì lại rất khá, nhất là Hương, đúng sở trường yêu thích của nó đồng thời dân Ngoại Thương nó vẫn có gì đó khác biệt về ngoại ngữ, nên tao cứ cho nó trải nghiệm các trung tâm, để tìm dc chỗ phù hợp và học Toeic luôn.
 

minhnguyen0101

Yếu sinh lý
Nếu không phải đi cùng ông anh vào ngày cuối tuần, thì tao và chị Ninh Bình hay đi lang thang khắp HN, các công viên hoặc các khu di tích, đặc biệt khi HN đã vào cuối thu, đẹp lãng mạn và lôi cuốn, nên sau này dù có đi đâu thì tao vẫn thích nhanh chóng về hn, thích làn thang, trà đá vỉa hè, hoặc rong ruổi xe máy , bạ đâu ăn đó. Thậm chí lắm hôm hai đứa lang thang sang tận Đông Anh, đoạn đang làm cầu Tứ Liên bây giờ, ngồi hàng giờ huyên thuyên rồi nằm xuống bãi cỏ trên sườn đê. Với người cá tính và hướng ngoại như chị, những buổi như này là rất thích, bản thân tao cũng không thích ngồi lỳ một chỗ ở phòng nghịch máy tính nếu không phải làm bài hoặc có việc cần. Mỗi địa điểm lại mang cho nhau một cảm xúc khác nhau, như được thả lỏng người và tận hưởng từ ngoại cảnh đến cảm xúc bên trong, và khi đôi bàn tay thon dài mềm mại của chị nắm chặt tay tao, như một cảm giác an toàn cho chị và những câu chuyện của hai đứa kéo tao trở lại thực tại với chị và để tao không nghĩ nhiều hay nói chuyện về các việc khác hay ở trường. Thi thoảng bọn tao cũng tham gia các nhóm sự kiện ở hai lớp của nhau vì cùng trường, vừa giao lưu hòa nhập với không khí và văn hóa phong trào mối lớp, đồng thời hai đứa cũng có cơ hội hiện diện cùng nhau, và tao thấy chị thích điều này. Một con người kiên định độc lập, tuy cởi mở hào sảng nhưng lại có tính sở hữu và kỷ luật bản thân. Dù mỗi đứa đều có xe máy nhưng thi thoảng bọn tao vẫn thường đi lại đến trường bằng xe bus liên tuyến nếu không vội, và tao hay đợi chị ở cầu trung hòa, khi đó mới đúng thực cảnh sinh viên đi học, ngồi trên xe chen chúc ngột ngạt, lắc lư của xe và chị được giữ đứng vững trong cánh tay tao, thi thoảng dc ôm nhau trên xe sau cú phanh gấp của tài xế.
Đi làm với ông anh một buổi ở gần chợ Long Biên, bọn tao ra chợ Đồng Xuân lang thang xem ngắm các đồ linh tinh dù chả thiết mua gì, nhưng đi dạo trong các phố quanh chợ, tạt té vào các gian hàng rồi đi ăn vặt trong phố cổ cũng thú vị và khá nhiêu bức ảnh dc thuê thợ chụp hai đứa mỗi khi lên đây. Nhìn ánh mắt và nụ cười của chị như muốn quên hết mọi thứ để cùng nhau tận hưởng từng khoảnh khắc, nên tại sao Hn luôn quyến rũ con người ta dù cảm xúc tốt hay đang u buồn. Nghĩ lại tuổi trẻ của hai mươi năm trước cũng coi như là mình đã được cháy hết mình cho tình yêu, công việc, học hành lại là chuyện không cần bàn quá nhiều
Học Xuất nhập khẩu, Các thể loại môn học tao chiến dc cả riêng môn Tiếng Anh thì lại lười và chỉ có dc căn bản, mãi sau này khi tao học cao học trong khi đang làm QS thì mới đi học một cách nghiêm túc, đổi lại Hương và chị Ninh Bình thì lại rất khá, nhất là Hương, đúng sở trường yêu thích của nó đồng thời dân Ngoại Thương nó vẫn có gì đó khác biệt về ngoại ngữ, nên tao cứ cho nó trải nghiệm các trung tâm, để tìm dc chỗ phù hợp và học Toeic luôn.
Em đến giờ vẫn gà Tiếng Anh, cửa sổ ra thế giới, mà lười
 
Bên trên