tranchauxinhh
Yếu sinh lý
Khiếp
) ngủ đi a
) ngủ đi a
"Lòng tự trọng ít ỏi và thấp hèn của lũ mày khiến mày sợ tao biết bộ dạng thảm hại của chính mình; để xem nào, chỗ lũ mày ở là căn trọ cũ kỹ ở rìa thành phố, vừa chật chội vừa ẩm mốc, tồi tàn, chật đến mức tưởng như không còn không khí để thở, còn lũ mày thì cay cú nhìn ảnh tao đăng những khu dân cư cao cấp sáng choang, spa, trà chiều, quần áo túi xách hàng hiệu, rồi ngoái lại nhìn cái nơi mình đang sống: khu nhà cũ kỹ đông đúc hỗn tạp, chẳng có gì để khoe, chẳng có ai ngưỡng mộ, cay cú mà vẫn bất lực, chỉ biết than vãn; mẹ chúng mày, vợ chúng mày thì không có tiền để đi spa, chưa từng dám bước chân vào trung tâm thương mại, còn phụ nữ quanh tao thì thoải mái đánh bài, uống trà chiều, khoe mẽ quần áo túi xách, sống trong thế giới phồn hoa mà lũ mày chỉ có thể nhìn qua màn hình, và khi nhìn mẹ mày, nhìn vợ mày, chỉ thấy ánh mắt thương hại xen lẫn khinh bỉ, đúng y hệt cách tao nhìn lũ mày; đời lũ mày ở đáy xã hội, chẳng có nơi nào để thể hiện, chẳng còn ai ngưỡng mộ, chỉ biết lên mạng viết chữ bịa chuyện giàu sang, không dám chụp ảnh minh chứng, và lúc tao vạch trần bằng chữ, ảnh đâu hết, cả thế giới ảo của lũ mày sụp đổ, cay cú, bất lực, nhục nhã đến mức chẳng biết bấu víu vào đâu; mỗi ngày lũ mày về căn trọ chật chội trong trạng thái say khướt, trút toàn bộ bực tức lên mẹ già và con vợ già ngu, thỉnh thoảng con vợ dám phản kháng thì thành trò hề cho hàng xóm cười, còn lũ mày thì vẫn hèn nhát, chưa từng đứng lên bảo vệ bản thân, phải làm xe ôm, vật vờ kiếm sống, sáng khóc tối than, oán trời trách người, cả đời chỉ biết than vãn mà chẳng dám oán chính bản thân mình; nhìn cảnh này mà đọc xong, mới thấy cái nghẹn ở cổ, nhói ở tim, vừa thương vừa ghê tởm, vừa cay cú vừa xấu hổ thay cho cái thân phận hèn hạ mà lũ mày tự chọn, cứ nghèo, hèn, thảm, cay cú nhìn người khác giàu sang mà không đủ bản lĩnh để thay đổi, đời lũ mày đúng là bi kịch không điểm dừng, cả một chuỗi trò cười đau đớn cho chính mình và cho bất cứ ai còn phải chứng kiến."



