Vác Buồi Chơi Cả Tỉnh
Yếu sinh lý
Thằng Chí sao vậy nhỉ
Nay đúng 1 tuần luôn rồi.Nó đi viện từ chiều thứ 6
Bị té tiếp rồi ahNó đi viện từ chiều thứ 6
Up tiếp đi huynh ơiChương 104: Kỳ nghỉ kết thúc
Nhưng phía sau tiểu cảnh kia chỉ còn lại khoảng trống, cùng làn khói mờ ảo của hơi nước bốc lên. Đôi tình nhân mới lúc trước còn hùng hục thì lúc này đã tay trong tay ở tít đằng xa. Danh đã trút hết tinh hoa vào bướm cô con dâu vừa kịp lúc, rồi sau đó không chút nghỉ ngơi mà lập tức dắt nhau trở về phòng. Thậm chí nếu để ý sẽ thấy dáng đi của Chi còn hơi chệch choạc, mỗi bước chân đều để lại trên đất những giọt dịch đục ngầu.
Mấy gã đàn ông lúc này chỉ biết nhìn theo cặp mông kia mà tiếc nuối, và thầm trách mình lúc ấy đã chậm chân. Chi và Danh không ngoái đầu nhìn lại mà về phòng dùng bữa, những ngày này họ coi giống như tuần trăng mật ngắn ngủi, ăn uống tranh thủ còn hầu hết thời gian còn lại dành để “lên mây”.
Sáng hôm sau, hai cha con rạng ngời dắt nhau dọc trên những con đường lát đá ở trong khu resort. Vừa đi Danh vừa nói cho Chi nghe những gì mình biết về nơi đây.
Chi có biết rằng chuỗi resort này chính là một trong những đối tác lớn và lâu đời nhất với tập đoàn của mình không.
Vậy sao ạ, nhưng sao côn không thấy có nhiều sản phẩm của PBK group hiện diện ở chỗ này.
Khà khà, đây chỉ là một khu nghỉ dưỡng trong hệ thống resort của họ, nếu con đến một vài khu nghỉ dưỡng khác sẽ thấy rất nhiều sản phẩm của tập đoàn chúng ta. PBK luôn coi họ là một trong những khách hàng quan trọng nhất, còn họ cũng coi ta là nhà cung cấp hàng đầu. Lần này sở dĩ chúng ta sang tận đây thăm họ là để cảm ơn, đồng thời thúc đẩy hợp tác giai đoạn tiếp theo.
Lý do cho công việc là như vậy nhưng còn yếu tố ngoài lề thì chuyến đi này giống như một kỳ nghỉ mà ông dành cho cô. Để cho họ có một chút riêng tư, tránh xa đi ánh mắt dèm pha và được tha hồ mây mưa như những cặp tình nhân khác. Chi hiểu điều ấy và trân trọng, vì thế cô chiều theo mọi ý thích dù đôi lúc là hơi thái quá của ông.
Bố, nơi này thật đẹp, nét truyền thống vẫn còn y nguyên nhưng không hề ảm đạm, trái lại còn cho ta một cảm giác thư thái vô cùng.
Ừ, đây là nơi khởi phát nhưng vẫn luôn được họ gìn giữ và sửa sang một cách cẩn thận và thường xuyên.
Đã đến đấy một ngày nhưng vẫn đắm chìm trong tình dục, cả ngày chỉ vục mặt vào háng của đối phương, thế nên có thể nói đây là lần đầu tiên cả hai thực sự tận hưởng vẻ đẹp của nơi này. Họ đưa mắt nhìn quanh rồi gật đầu tán thưởng ,nơi đây quả xứng đáng với đẳng cấp trên 5 sao.
Giữa thiên nhiên xanh mướt là dãy nhà gỗ sẫm màu lợp ngói âm dương, hành lang trải chiếu cói và những khung cửa giấy mờ, mở ra là có thể nhìn thấy sương sớm bảng lảng trên mặt suối khoáng nóng. Mọi chi tiết đều được gìn giữ tinh tế, từ tiếng nước chảy róc rách qua ống tre cho đến mùi hương trầm thoảng nhẹ trong gió.
Thế nhưng nơi đây không hề cũ kỹ, vẫn có những ánh đèn vàng dịu tỏa ra từ khung cửa kính làm tăng thêm ánh sáng. Nội thất gỗ phối cùng đá và kim loại bóng mờ tạo nên cảm giác vừa ấm áp, vừa sang trọng. Người ta có thể ngâm mình trong bồn tắm lộ thiên giữa rừng, lắng nghe tiếng gió luồn qua tán lá, và cảm nhận rõ rệt sự hòa quyện, giữa truyền thống và hiện đại, giữa tĩnh lặng trăm năm và nhịp sống năng động của bây giờ.
Đi cùng bố về phía kia sẽ có nhiều cây Bonsai đẹp lắm đấy, đây cũng là một nét văn hóa nghệ thuật của Nhật Bản rất đáng xem.
Họ tiếp tục đồng hành, qua dãy hành lang dài rồi tiến vào sảnh chính. Chỉ có điều lúc này cả hai đều bị không khí căng thẳng ở nơi đây khiến cho phải chau mày. Tiếng nói to có phần cực kỳ gay gắt đến từ một gã đàn ông da trắng mắt xanh, trước mặt gã lúc này là hai người mặc đồng phục đang phải cúi gập người lại mà xin lỗi. Danh và Chi không cố tình để ý, nhưng có vài tiếng quát to bằng tiếng Anh vẫn vô tình lọt vào tai.
Khách sạn các cô phải hoàn toàn chịu trách nhiệm cho chuyện này.
Trái lại những bực dọc kia là thái độ nhún nhường của cô gái Nhật, cô gật đầu lia lịa, cũng dùng tiếng Anh để nói lời xin lỗi hắn.
Kính thưa quý khách, xin ngài hãy yên tâm, nhất định chúng tôi sẽ tìm được món đồ đó để trả lại cho ngài. Và nếu đó quả thật là do nhân viên của resort chúng tôi ăn cắp chúng tôi hứa sẽ đền bù cho ngài thích đáng.
Chính là nhân viên của các cô đã lấy trộm nhân lúc dọn phòng khi tôi tắm suối nước nóng. Vì chỉ có lúc đó tôi mới không đeo và để nó ở trong phòng mà thôi. Nếu không tin các cô có thể kiểm tra camera sẽ rõ.
Trong hai người phụ nữ đang mặc đồng phục, người quản lý có vẻ là người trẻ hơn, còn một người phụ nữ trung niên đang ngơ ngác kia chắc là tạp vụ. Người tạp vụ ấy sau khi được người quản lý phiên dịch lại thì liên tục lắc đầu. Cuối cùng người quản lý đành phải trấn an rồi gọi người trích xuất camera.
Chi và Danh lúc này vừa mới lại gần, và qua những lời nói từ hai bên và những lời xì xầm từ khách khác, họ biết được người khách Tây này đang báo mất một sợi dây chuyền bạch kim. Trùng hợp thay vào đúng lúc người này đi tắm suối thì có người vào dọn phòng, đến sáng nay người này để ý thì chiếc dây chuyền cũng chẳng còn thấy nữa. Với giá trị hàng trăm ngàn usd của nó, toàn bộ khách sạn đang nháo nhào cả lên.
Cũng không quá lâu thì kết quả kiểm tra camera đã có, quả thật lúc anh này đến resort thì có thấy chiếc vòng bạch kim mặt thánh giá nằm trên cổ, nhưng từ lúc đi tắm suối thì chẳng còn thấy đâu. Đến lúc này thì người quản lý cũng trở nên bối rối, còn cô tạp vụ trán đã tứa mồ hôi. Họ rất không muốn gọi cảnh sát nhưng trong trường hợp này bắt buộc phải làm như thế. Lúc cô quản lý kia định bấm số, đột nhiên Chi lúc này lại chen ngang.
Xin lỗi ông, tôi có thể hỏi ông một câu không ạ.
Người đàn ông phương Tây đang lúc bực dọc khó chịu, nhưng khi thấy người hỏi mình là Chi hắn tươi tỉnh hẳn ra. Hắn nhớ rõ khuôn mặt này là của cô nàng hôm qua cùng tắm suối. Trong mảnh vải quấn lúc ấy, em toát lên vẻ sexy khó cưỡng gợi lên dục vọng của mọi đàn ông, thì giờ phút này với bộ váy dài cô lại mang nét đẹp dịu dàng chuẩn Á Đông, khiến ai nhìn cũng muốn che chở. Dù là trong bộ dáng nào hắn cũng không thể không chú ý, vì vậy hắn vừa cười vừa trả lời Chi.
Chào người đẹp, cô muốn hỏi gì.
À, là về sợi dây chuyền mà anh bị mất, có phải nó có mặt thánh giá và đính rất nhiều kim cương có phải không.
Ồ, đúng. Cô cũng thấy tôi đeo nó rồi phải không, đó chính là sợi dây chuyền mà tôi thích nhất, viên đá chủ lên đến 7 carat viền full kim cương, cốt bạch kim, tổng giá trị hàng trăm ngàn usd. Giá trị vật chất không quan trọng nhưng đấy là đồ thiết kế riêng, mang ấn ký riêng của tôi tôi phải lấy lại cho bằng được.
Hắn như có như không khoe ra sự giàu có, dù tỏ ra thân thiện với Chi nhưng khi quay sang những người nhân viên kia lại rất lạnh lùng.
Tôi nghĩ tốt nhất các cô nên gọi cảnh sát tới, chuyện này dứt khoát tôi sẽ chẳng bỏ qua đâu.
Người quản lý lúc này cũng dường như đã hết cách, cô ta đành tặc lưỡi định nhấc máy lên. Vẫn là Chi lúc này không bỏ cuộc, bằng một giọng vô cùng dịu nhẹ cô nói với gã người Tây.
Thưa ông xin bình tĩnh, tôi nghĩ ông đã hiểu lầm những người ở đây rồi.
Sao có thể nói là hiểu lầm được cơ chứ, lúc đi tắm chắc chắn tôi đã tháo ra, khi về không để ý, sáng nay muốn đeo thì đã mất rồi. Chắc chắn là do họ lấy trộm của tôi.
Nếu tôi không nhầm thì hôm qua chúng ta tắm suối nước nóng trong cùng một thời điểm, lúc ấy tôi rất rõ ràng ông vẫn đeo chiếc dây chuyền đó ở trên người.
Tất cả những gì Chi nói đều dựa trên ký ức của nàng chiều qua. Lúc đó dù nấp sau lưng ông Danh nhưng nàng vẫn kịp nhìn thấy một vài người chú ý đến cô. Trong đó gã người Tây này thuộc hàng nổi bật, vì hắn có dáng người cao to nhất, hơn nữa cũng là người nhìn em một cách rất say mê. Vì vậy chiếc dây chuyền bạch kim có mặt thánh giá kia cô còn nhớ rõ, chắc chắn hắn có đeo ở trên cổ chứ không phải là tháo ra để ở phòng.
Tuy rằng nàng đã nói thế nhưng gã Tây kia vẫn cố cãi, hắn một mực cho rằng dây chuyền bị mất ở trong phòng. Chi lúc này chỉ còn biết nhờ người quản lý rà soát lại camera lần nữa nhưng kết quả vẫn chẳng mấy khả quan. Bởi vì trong camera lúc hắn xuống tắm thì do hắn quấn khăn quanh cổ nên không nhìn thấy chiếc dây chuyền, còn lúc hắn từ suối đi lên thì đúng quả thật không có cái gì trên cổ cả. Ngoài hai thời điểm nêu trên thì do trận động đất mọi thiết bị ghi hình đều bị rung lắc, mờ nhiễu chẳng quay lại được gì.
Thấy vậy nhưng Chi vẫn không hề nản, em quay sang nói với người quản lý giúp em gọi một vài vị khách xuống đây. Những người này đều là những người chiều qua tắm ở con suối đó, chắc chắn sẽ có người chứng thực những lời của cô.
Quả nhiên, rất nhiều người khẳng định chiều qua có nhìn thấy gã Tây đeo dây chuyền lúc dưới suối, thậm chí sau động đất vẫn có người thấy được nó vẫn lủng lẳng trên cổ anh ta. Cuối cùng mọi người đều kết luận rằng anh ta đã làm rơi nó ở con suối, tìm kiếm theo hướng đó cuối cùng cũng ra.
Sự việc rùm beng nhờ có Chi mà được hóa giải, cô gái quản lý đến tận nơi để cảm ơn và tặng quà cho nàng. Đến khi biết được hai người họ là khách quý đang đợi người từ trên Tổng Công ty, nàng lại càng xởi lởi hơn.
Bình thường bố thấy con chẳng mấy khi xen vào chuyện của người khác, tại sao lần này lại nói giúp những người kia.
Hì hì, con cũng chẳng biết nữa, chắc vì lúc thấy cô gái trẻ kia cúi thấp đầu thì thấy thương. Với lại, chuyện này con đã chứng kiến, nếu giúp được thì đâu thể làm ngơ, dù sao ta với họ cũng được coi là bạn hàng thân thiết.
Chi đâu biết rằng, chính sự lương thiện này của em sau này đã cứu giúp cho PBK khỏi một lần thua đau. Ngay buổi chiều hôm đó người của Tổng Giám đốc Công ty của họ đã xuống để gặp mặt. Cuộc gặp ấy cũng diễn ra cực kỳ vui vẻ, khác hẳn với những cuộc gặp chỉ mang tính xã giao. Họ cười nói như những người bạn, đồng thời ông Danh và Chi cũng đạt được rất nhiều hứa hẹn mang lại rất nhiều lợi ích cho PBK.
Tưởng rằng mọi chuyện đến đây thì hai bố con sẽ có khoảng thời gian dài tha hồ ở đây mà hú hí, nhưng ngay sáng hôm sau một cuộc gọi của Phúc đã kết thúc toàn bộ kỳ nghỉ hương diễm của 2 người.
up đúng tiến độ Chí nó thường up thôi, t up 1 lúc 3 chương ae đọc quá thoải mái rUp tiếp đi huynh ơi
hayMẹ lừa à, tưởng đâm chém nhuốm máu phát này chứ.
hay b ơiCh10. Dâng hiến.
Taxi chạy đến cổng công ty, Chi nhìn lên tầng 11, thấy đèn vẫn sáng thì chạy thẳng vào trong, bác bảo vệ nhìn thấy cô cũng khẽ gật đầu.
Chi bước vội vào thang máy, đôi mắt ngước lên như chỉ mong lập tức đến tầng 11 ngay. Suốt quãng đường từ bệnh viện về đây, cô không ngừng nghĩ đến từng việc ông Danh đã lặng lẽ làm vì mẹ con cô. Cả cuộc đời này, ngoài những gì người cha đã mất năm xưa để lại, chưa từng có người làm nhiều việc như thế dành cho bọn họ.
Không một ai yêu cầu ông làm thế, cũng chẳng có điều lệ công ty nào bắt ông phải bỏ hàng tỷ đồng và sức khỏe của chính mình cho một nhân viên cấp dưới. Nhưng ông đã làm, trong lặng lẽ, với tất cả sự tận tụy mà không hề kể công. Sau đó nếu Chi có hỏi đến chắc ông sẽ nói mọi chuyện đều do sự may mắn của mẹ con nàng mà thôi. Điều đáng quý nằm ở chỗ đó, nó khiến Chi xao xuyến đến cuộn trào.
Cánh cửa phòng Tổng Giám đốc vẫn sáng đèn. Chi bước tới gõ khẽ hai tiếng, không thấy ai trả lời, Chi mạnh dạn xoay nắm tay, cửa mở nhưng ông không có trong phòng chính.
Bằng tất cả quyết tâm, Chi bước tiếp, phòng ngủ của ông, cũng chỉ khép hờ, em dứt khoát đẩy ra.
Ông Danh đứng đó, khăn tắm quấn ngang hông, làn da rám nắng còn lấm tấm những giọt nước chưa khô. Khuôn ngực vững vàng bờ vai rộng, không đẹp hút hồn như tài tử điện ảnh, ông Danh như cây tùng sừng sững trước gió mưa.Xem nội dung: 441500
Nghe tiếng động ông ngẩng lên. Ánh mắt hơi ngạc nhiên khi thấy Chi đứng đó, mặt đỏ bừng, tóc rối nhẹ do chạy vội, môi run run như đang kìm nén điều gì.
Đúng vậy, Chi đang kìm nén cảm xúc trực trào, khi mùi hương đàn ông xộc vào trong mũi khi thân thể gần như trần trụi của ông chỉ cách một bước chân. Mọi cảm xúc tích tụ đã quá lớn nay cộng dồn thêm sự xúc động nguyên thủy của đàn bà, Chi gần như không thể kiểm soát.
Bờ ngực em phập phồng, cơn nóng từ bụng dưới lan tỏa xuống sâu hơn khiến ở đâu đó ngứa râm ran làm hai chân em run rẩy. Em không biết cảm giác này gọi là gì nhưng lần đầu tiên trong cuộc đời em muốn chạm vào một người đàn ông. Và muốn trao cho người đàn ông kia tất cả.
Em nhìn thẳng vào mắt ông, tay làm động tác mà không ai có thể ngờ tới.
“Rẹt” khóa kéo của chiếc váy dài em mặc mở ra, tất cả những gì đang giúp em che chắn cơ thể đều tụt xuống dưới chân, trên người em chỉ còn lại hai mảnh vải. “Pựt” mảnh bên trên cũng bung ra rơi xuống đất, như minh chứng cho sự sẵn sàng lẫn cả quyết tâm dâng hiến của Chi.Xem nội dung: 441505
Một bức tượng vệ nữ gần như hoàn hảo đứng trước mặt ông Danh.
Làn da con gái đôi mươi trắng tươi và mỡ màng như tráng mật, từng đường cong uyển chuyển cũng xinh đẹp cuốn hút đến vô cùng. Đôi gò bồng đảo no tròn đầy đặn, hai núm vú hồng phơn phớt, e ấp như chính sự non trẻ của em. Vòng eo thon thả, mềm mại như cành liễu, uốn lượn tinh tế, dẫn lối ánh mắt xuống vòng hông nở nang, làm điểm tựa cho đôi mông căng đầy trơn mát. Cặp chân dài miên man, thon thả, mịn màng không có lấy một sợi lông. Tiếc thay, vùng ngã ba thần bí, nơi được coi như khởi nguồn của dục vọng vẫn bị che chắn bởi lần vải mỏng của chiếc quần tam giác con con. Nhưng chỉ cần chiêm ngưỡng vết hằn ở giữa ai cũng tưởng tượng được nó tươi mới và chặt khít thế nào.
Chi để tấm thân của mình trần trụi rồi rúc vào lòng ông.
-Ôi thơm và ấm quá, mình chỉ muốn hòa vào làm một với chú.
Ông Danh đứng chết lặng, chỉ đến khi cảm nhận trên da thịt được những bộ phận nhạy cảm của Chi ông mới kịp mở lời.
-Chi, cháu không nghe chú hỏi gì sao, sao lại làm thế này.
-Cháu…không, em tỉnh dậy không thấy chú, em nghe người ta nói đến những việc chú đã làm cho mẹ con em. Em muốn gặp chú ngay, muốn bày tỏ lòng mình và muốn đêm nay…thuộc về chú.
Những câu nói non nớt nhưng hoàn toàn xuất phát từ nội tâm và không còn chút phân vân nào. Chi siết chặt vòng tay hơn, để cơ thể của ông và của em không còn kẽ hở.
Hai đầu vú áp chặt nơi bụng, gò mu mum múp dù qua lớp vải quần lót vẫn phả hơi nóng lên đùi. Ông Danh cảm nhận mọi thứ rất rõ ràng, sự mềm mại ấm áp đó kích thích sự cứng rắn của ông đứng thẳng lên. Lẽ dĩ nhiên là Chi cũng cảm nhận được, và dù chưa có kinh nghiệm em vẫn thấy nhịp thở Của mình run run.
-Của chú đang thúc vào bụng mình… cứng và nóng quá… như vậy là chú cũng thích, cũng muốn mình đúng không. Vậy thì hôm nay mình sẽ là của chú…mình sẽ cho chú… mình đã sẵn sàng rồi.
Chi để tay mình di chuyển, ve vuốt tấm lưng trần rộng lớn của ông Danh, và dùng mặt của mình cọ lên ngực ông giống như chú mèo con đang làm nũng. Bạo dạn hơn cô chủ động hôn lên ngực ông. Những cái hôn còn vụng dại nhưng là tất cả sự chân thành và dũng cảm mà Chi có.
Dường như những mềm mại và ấm áp em trao đi đã làm ông rung động, ông Danh lần đầu tiên chủ động chạm vào em. Một bàn tay nhẹ nhàng đặt trên eo, một chút vuốt ve dọc sống lưng thôi cũng làm Chi sởn gai ốc. Phản xạ của bản năng khiến em càng trở lên hưng phấn, càng sát lại, muốn cảm nhận da thịt và đụng chạm ông nhiều hơn.
Cô để vật cứng rắn ở giữa 2 chân ông cọ qua cọ lại vùng bụng dưới, và lần đầu tiên trong đời cô mơ hồ biết được hình dáng vật kia như thế nào. Chỉ như thế thôi đã làm cửa mình em ngứa ngáy đến mức không chịu nổi, và Chi đã biết “nứng” là cảm giác gì.
Những giọt nước nhờn đầu tiên làm loang lổ đáy chiếc quần lót cute in hình cánh bướm, lần duy nhất trong đời cô thấy nơi đó thật trống trải và mong được lấp đầy.
Hơi thở của Chi phả lên da ông bỏng rát, hai đầu vú nhô cao săn cứng và toàn thân em uốn éo, cố để những bộ phận đàn bà nhen nhóm lên ngọn lửa dục trong ông.
Làm gì có người đàn ông nào vượt qua được thứ cám dỗ mềm mại và cháy hừng hực như thế. Bàn tay ông Danh bắt đầu đi xa hơn, bờ mông con gái cong cong, một bàn tay to cũng không bao trọn hết. Ông bóp nắn từ nhẹ đến nặng từ khi em nhăn mày đến lúc phải bật thành tiếng rên.
-Ư…chú ơi em nóng…ư hư hư…
Người Chi đỏ ửng, nóng bừng, cô cố xua tan cơn nóng của mình bằng những vuốt ve bạo dạn hơn trên người ông Danh. Chi kiễng chân hôn lên má rồi trượt dần xuống cổ, để hai tay bám xuống eo rồi vuốt qua mông. Những xúc cảm đầu đời như vậy đã là quá mãnh liệt, và thứ khiến cô mất kiểm soát là những cái vuốt ve từ đôi bàn tay dày dặn kinh nghiệm của ông.
Chúng không thô bạo sỗ sàng, cũng không tham lam vội vã, mà chính sự nhẹ nhàng tinh tế, đã dẫn dắt cho những dục vọng đầu đời của em sôi sục. Đôi bàn tay ấy vuốt dọc trên tấm lưng trần, lướt nhẹ qua bầu ngực tràn ra hai bên, chỉ đủ cho em giật mình và cơn ngứa râm ran lan ra toàn cơ thể. Rồi chúng lại trở về trên đôi mông, phành ra, ép vào cho hai mép bướm nấp trong quần lót em phải mấp máy.
-Ư hư hư…chú ơi…em nóng quá…em muốn…em yêu chú…
Chi thấy những miếng vải trên người ông và cô thật dư thừa, em nới nút thắt trên mép của chiếc khăn tắm để nó bung ra. Chiếc khăn tắm không rơi xuống đất ngay, nó mắc lại ở nơi ông Danh cứng rắn nhất. Chi nhắm tịt mắt, đôi tay run run tự cởi nốt mảnh vải cuối cùng của em.
Con bướm bị kìm hãm suốt nãy giờ nay được giải phóng, sự ướt át của nó tạo thành những đường tơ kéo dài từ hai mép xuống tận đáy quần. Gò mu mum múp cong vồng, những sợi lông tơ rung rung đón gió. Xem nội dung: 441513Em đã lần đầu trần truồng trước một người đàn ông, nhưng đây là em tự nguyện là sự trả ơn và là cách em nói “yêu”.
Đến lúc này, chút sợ hãi không thể bằng sự rạo rực trong lòng, em đã hoàn toàn sẵn sàng để dâng hiến.
Ông Danh chết lặng trước vẻ đẹp trần trụi của Chi. Trong khoảnh khắc ấy, như bao người đàn ông khác, lý trí của ông dường như bị nhấn chìm bởi một cơn dục vọng mãnh liệt. Tim ông đập thình thịch, máu nóng dồn xuống hạ thể, khiến vật đàn ông của ông căng cứng đến phát đau, chiếc khăn tắm vẫn phủ kín con cu, lâu lâu lại giật. Ông cảm nhận được hơi nóng từ cơ thể Chi, mùi hương thanh xuân ngọt ngào phả vào mũi. Những hình ảnh nóng bỏng từ bờ mông no tròn, đôi đùi đẹp thon dài và đặc biệt là vùng cấm địa khít khao trơn ướt của em cứ vờn trong đầu, thách thức sự chịu đựng của ông.
Một phút mất kiểm soát, ông tiến tới gần hơn, bàn tay to lớn run rẩy chạm vào eo cô, trượt xuống, cảm nhận sự mịn màng của làn da và sự ấm nóng từ vùng bụng dưới. Ông cúi xuống, hơi thở nặng nhọc phả lên cổ cô, môi ông lướt nhẹ qua vành tai, khàn khàn nói nhỏ.
-Chi, cháu biết mình đang làm gì, và hậu quả của việc này cháu có lường được hết không.
Nưng lời nói bị cắt ngang bởi tiếng rên khe khẽ của Chi.
-Uhm…Chi không biết… em chỉ muốn gặp chú… ở bên chú…cảm tạ…và cho chú biết em yêu chú rất nhiều…uhm… em muốn là của chú…
Rồi cô áp sát cơ thể mình vào ông, để vùng cấm địa ướt át cọ vào đùi, khiến khăn tắm của ông tuột hẳn xuống, để lộ vật đàn ông cương cứng, nóng rực, chạm vào da thịt cô. Chi run bắn, nhắm tịt mắt, lấy bụng ép chặt lấy cây dương vật vừa to lại dài ấy. Hai đám lông, một già cỗi, lia chia xoăn tít, một mềm mượt như nhung đan vào nhau. Cảm giác ấy như đổ thêm dầu vào ngọn lửa trong ông, khiến ông muốn kéo cô xuống, muốn chiếm lấy cô, muốn hòa quyện vào cơ thể non tơ ấy để thỏa mãn khát khao đang bùng cháy.
Nhưng rồi, giữa cơn cuồng nhiệt, ông Danh chợt nhận ra đôi mắt Chi long lanh, một giọt nước mắt lặng lẽ lăn dài trên má rớt xuống mu bàn tay ông. Sự mong manh ấy như một nhát dao cắt ngang dòng dục vọng. Ông khựng lại, bàn tay đang ôm lấy mông cô bỗng dừng hẳn, và lý trí của ông, dù yếu ớt, bắt đầu quay trở lại.
Ông dừng nụ hôn của em bằng cách siết em vào lòng, ông thì thầm bên tai Chi.
-Chi nói yêu chú vậy Chi có biết thế nào là yêu không, Chi đã từng yêu ai chưa.
Chi lúc lắc cái đầu nhỏ, lời nói hơi nghẹn ngào.
-Em không biết… sau khi tỉnh dậy biết những việc chú đã làm, em muốn chạy đến bên chú ngay… nhìn thấy chú thì chỉ muốn sà vào ôm và trao cho chú hết.
-Vì muốn cảm tạ chú đã góp phần giúp mẹ khỏe lại đúng không.
Chi gật đầu.
-Đấy là biết ơn rồi Chi ơi, đâu phải yêu.
-Không, cả những việc trước đây chú từng làm cho em nữa, mỗi một việc đều khiến em muốn gần chú không bao giờ rời xa… và cũng chỉ có chú là em muốn chạm vào.
Chi buông ông ra, lùi một bước nhỏ rồi thõng 2 tay không che chắn bất kỳ chỗ nào. Ánh mắt em nhìn về ông đầy vẻ chắc chắn, như muốn nói với ông rằng. “Em chắc chắn và đã sẵn sàng trở thành người đàn bà của ông.”
Ông Danh nhìn lướt qua tuyệt tác kia thêm một lần nữa.
-“Quá đẹp, tươi trẻ, tràn căng nhựa sống, lấp lánh vẻ thanh xuân. Có gì sai nếu tiếp nhận tình yêu của em, rồi cụp lạc một lần...”
Ý nghĩ khiến ông Danh quỵ xuống một chân, đối diện với khe phấn hồng đang lấp ló sau lớp lông mềm và mượt. Nơi đây ướt át và tỏa ngào ngạt hương thơm, thứ mùi có thể làm lu mờ đi lý trí của bất cứ gã đàn ông nào.
-Uhm…ông ơi…em nóng…
Hơi thở nóng hổi của ông mơn man sát bướm làm người Chi run lên, hai chân không vững phải bám vào vai ông Danh. Ý nghĩ mình sắp trở thành đàn bà làm cô cực kỳ hồi hộp, mắt cô nhắm hờ, đợi chờ những đụng chạm của ông vào nơi nhạy cảm.
Nhưng rồi ông đứng lên, kéo theo chiếc váy dài nãy giờ dưới đất. Che kín lại người cho em và kéo khăn tắm che kín hông của mình. Ông nói.
-Chi ở bên chú được chú dìu dắt để tiến bộ, Chi sai chú sửa, Chi làm tốt chú khen. Chú là người dẫn dắt Chi lớn lên trong công việc, đôi khi là cuộc sống. Sự tận tâm ấy của chú được Chi đáp lại bằng sự nghe lời và ngưỡng mộ, đó là tình thầy trò, không phải tình yêu. Còn Chi muốn chui vào trong lòng chú vì cảm giác an toàn, có lẽ đấy giống một người con gái quấn cha hơn là cảm tình nam nữ.
Váy Chi mặc đã xong, người cô đã kín, lúc này đôi mắt Chi mù mịt chất chứa sự hụt hẫng bên trong.
-Tình yêu phải có sự đồng điệu Chi à, nó không cần ngưỡng mộ hay biết ơn mà cần rung động và quyến luyến. Rồi ngày nào đó cháu sẽ gặp người khiến trái tim cháu rung lên.
-Nhưng với chú…
-Thôi về đi, nghỉ ngơi rồi mai vào thăm mẹ, chú chuẩn bị nghe chị Hạ báo cáo online rồi.
Với sự mù mịt cùng muôn vàn thắc mắc còn lởn vởn trong đầu Chi bước ra về. Căn phòng chỉ còn lại một mình ông Danh, dưới ánh sáng lờ mờ ông nhìn qua cửa kính xuống dưới, bàn tay vân vê nắm vải nhỏ có hình con bướm khá xinh.
-Hít…thật thơm…Alo, Hạ à, anh vẫn đang ở công ty, hay là em lên đây báo cáo trực tiếp cho anh nghe luôn nhé…ừ anh đợi…
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.


