Truyện sex mới_Thư ký, con dâu và người tình.

Conheocon12

Yếu sinh lý
Ch100. Hoan lạc trong căn phòng gương
Người này không ai khác ngoài Quang, và căn phòng gương kia là thú vui bệnh hoạn của cha con hắn. Lúc vừa rồi hắn bảo rời đi chỉ là tín hiệu cho con trai hắn dắt Tiểu Vân lên đây. Và ngay khi họ vừa quấn lấy nhau trên chiếc giường rộng lớn, cũng là lúc hắn hau háu ở bên này nhìn sang.
Mẹ, con đĩ Tàu này ngon thế, thằng ranh nhà mình đúng là mèo mù vớ được cá rán nha.
Trùng hợp thay lúc này trên chiếc giường to, Quân cũng mở rộng hai chân Tiểu Vân ra hết cỡ, cho con bướm của em chiếu thẳng lên cái gương bự nhất cạnh giường. Một con bướm căng mọng đỏ rực, với cái lỗ nhỏ xinh đang rỉ nước lọt thẳng vào trong con ngươi đang trợn trừng của Quang. Dù cách một tấm gương nhưng lão cũng tưởng tượng ra sự non mềm tươi ngon của con bướm ấy. Hắn thèm thuồng đến độ chỉ muốn đập tan tấm kính này mà lao sang rồi cắm mặt vào trong háng của Vân.
Bên này thằng con quý tử của ông đang hiện thực hóa ước mong của bố, hắn dí mặt sát con bướm nhỏ, hít một hơi sâu rồi sau đó kề miệng vào.
Hít…thơm quá…ngon quá…Y Vân ơi anh bú lồn của em đây…uhm…rột rột…
Hức…Quân… chậm thôi…ư ư ư… ngứa quá…
Nàng nấc lên khi bị chiếc lưỡi to bè phủ trọn lên cái khe ướt nhẹp, sau đó là cong người hưởng thụ màn liếm mút cuồng nhiệt của hắn ta. Từ dọc hai bên đùi non cho đến bẹn, từ hai môi bướm căng mọng đến mép thịt trong hồng hào, đâu đâu Quân cũng để lại thật nhiều dấu vết. Nước bọt của hắn làm vùng mu bướm của em ướt nhẫy, cả đám lông tơ cũng bết chặt lại với nhau. Trong khi đó nước nhờn của em chảy đến đâu đều bị hắn ta húp sạch, tiếng “xì xụp” vì vậy mà vang động khắp cả căn phòng.
Đằng sau của tấm gương, đôi mắt Quang như dán chặt vào cảnh đó, thậm chí đôi lúc hắn đã lè lưỡi ra rồi liếm vào mặt gương.
Mẹ con ranh có cái lồn cực phẩm, chắc nước lồn của nó phải ngọt tựa mật ong…
Hắn lẩm nhẩm trong mồm rồi trượt bàn tay xuống háng, nơi đấy đã u lên một cục to tướng, báo hiệu cơn động dục của hắn cũng bắt đầu.
Bên này tên Quân càng lúc càng hăng, chỉ liếm bướm em thôi với hắn là không đủ, hắn bắt em mở rộng chân hết cỡ rồi co lên tận bụng để hắn có thể bú mút cả lỗ đít của Vân. Sự dâm loạn của hắn ta đổi lại cho Vân là cơn sướng dâng bất tận, em không ngừng rên rỉ, cả người cũng nổi gai ốc và run lên.
Ôi Quân… nhột quá… ứ ứ ứ ứ… tôi không chịu được… ư ư ư…
Đáp lại lời van vỉ của cô hắn tiếp tục cho thêm 2 ngón tay vào trong lỗ bướm, sau đó cong lên và cào móc thật nhanh. Tiếng “nhóp nhép” vang lên kèm theo cả từng dòng dâm thủy, cùng với đó là biết bao lần nàng vô thức mà hẩy mu.
Những cử động gợi cảm ấy là từng liều kích dục đối với một lão già như Quang. Hắn giờ đã gần như không thể đứng thẳng, cả người dán chặt lên bức tường kính rồi không ngừng cầm dương vật của mình cọ lên.
Ôi địt mẹ, cái lồn đẹp quá, đã khít mà lại còn nhiều nước thế kia…hừ hừ…chỉ muốn địt một trận cho tan lồn con bớp này ra…
Thằng bố bên kia thì lồng lên như hổ đói còn thằng con bên này thì cũng tưng bừng lửa dục, sắp không kiểm soát nổi nữa rồi. Chỉ thấy lúc này hắn vội vội vàng vàng cầm khúc dương vật nóng hổi rồi chà thật mạnh lên 2 mép bướm, không cho nàng kịp chuẩn bị đã lập tức nhét vào.
Hự…ôi Vân ơi em có cái lồn tuyệt quá…ư hư… đã chặt khít lại còn nóng hầm hập tựa lò than…anh địt đây, không thể nào nhịn thêm được nữa…
Hức…chậm thôi Quân ơi… thốn lắm… híc…viên bi của anh…nó làm tôi không chịu nổi …ôi…ư ư ư ư… chậm lại…
Quân đóng ngập dương vật vào trong rồi dập ầm ầm như cái máy, cái lỗ bướm nhỏ xinh còn chưa kịp thích ứng, khiến Tiểu Vân nhăn mặt vì vẫn còn hơi đau. Đặc biệt là viên bi hình thoi kia, nó kéo lê một đường dọc theo thành âm đạo, kích thích mọi tế bào cảm giác của nàng đều rung lên.
Thốn, một chút đau rồi chuyển dần thành cơn sướng, nàng cũng từ miễn cưỡng mà bắt đầu phối hợp nhịp nhàng hơn. Hắn dập xuống còn nàng thì hẩy mông, làm những âm thanh dâm dục vang lên rộn rã cả căn phòng.
Pạch…pạch pạch pạch… hừ hừ…ôi cái lồn của em…pạch pạch pạch pạch… sao nó lại khít rịt thế này…hư hư…sướng quá…pạch pạch pạch… em có thấy sướng không… pạch pạch pạch…
Ôi Quân ơi…chậm thôi…ư ư ư ư… em không chịu nổi mất…ư ư ư ư…
Quân được âu yếm gọi bằng anh, con cu thì được trơn mềm ấm nóng bao quanh trong khi đó ông già khốn khổ của hắn phải dùng bàn tay thô cứng để tự thân giải tỏa niềm khao khát. Lão cầm con cu, mắt không rời khỏi tấm gương rồi xóc, trong khi miệng vẫn lẩm bẩm không ngừng.
Mẹ, nhìn kìa hai cái mép lồn căng đẫy, cứ hết trồi lên lại sụt xuống chứng tỏ cơ tròn phải bó chặt lắm đây…sigh… con cặc bi của con trai mình sướng nhé chẳng bù cho thằng cha của nó…hừ hừ…tuổi này còn phải… fap fap fap…
Lão nghiến răng kèn kẹt rồi cúi đầu nhìn xuống khúc dương vật dị hợm của mình. Gọi là dị hợm bởi trên thân cây hàng ấy mọc không ít những viên bi lởm chởm, với đủ loại hình dáng và kích thước khác nhau. Trong đầu lão lúc này đang không ngừng tưởng tượng đến ngày được dùng nó để hành hạ Tiểu Vân. Chỉ nghĩ đến thôi mà miệng hắn đã nở nụ cười dâm dật, bàn tay siết lại, và nhịp xóc cũng nhanh thêm.
Sự quạnh quẽ bên này tương phản với chiến trường nhộn nhịp ở bên kia, khi Tiểu Vân đã bắt đầu chủ động. Nàng không còn nằm ngửa trong tư thế cũ, mà tự động ngồi dậy rồi trèo hẳn lên bụng của Quân. Dạn dĩ hơn, em còn cầm khúc dương vật của hắn mà đặt vào khe bướm, không nghĩ ngợi quá lâu rồi ngồi xuống thật từ từ.
Quân cười nhếch môi nhìn cây dương vật của mình chui dần vào trong con bướm nhỏ, trong khi hai tay thoải mái vần vò đôi vú bánh dày của Tiểu Vân.
Pạp…ư hư…pạp pạp pạp… Quân ơi sướng quá… pạp pạp pạp… ư ư ư ư…
Mạnh lên em yêu… nhiệt tình nữa cho anh xem nào…con cặc của anh vẫn còn khỏe lắm…
Khi tiếng da thịt chạm vào nhau cũng là lúc bẹn của Tiểu Vân và bụng dưới của Quân sát lại, đám lông tơ thẳng tắp của nàng đan vào trong đám lông xoăn đen xì của hắn ta. Tiếp đến em để mái tóc của mình buông thõng, tay chống lên ngực tình nhân còn cặp mông nhấp nhổm không ngừng. Mọi chuyển động của em lúc này đều cực kỳ gợi dục, từ đôi vú tung tẩy cho đến hai bờ mông đánh sóng đều làm cho mắt hắn hoa lên.
Bị kích thích, Quân liên tục làm những hành động mạnh mẽ, hắn vừa vỗ mạnh lên bầu ngực vừa nhéo mạnh lên hai núm vú của em. Vân gần như đã hét lên, chẳng phải vì đau hay khó chịu mà vì bản thân cô cũng đang sướng đến phát điên.
Pạp pạp… Quân…em sướng…anh mạnh mẽ quá Quân ơi…ư ư ư… pạp pạp pạp… mạnh nữa đi Quân ơi…đừng dừng lại…
Khặc khặc…bốp bốp… sướng lắm hả…anh biết rồi em sẽ nghiện con cặc của anh mà…ngoan, rồi ngày nào anh cũng sẽ cho cái lồn của em được sướng…bốp bốp bốp…
Hết vỗ ngực giờ hắn lại vỗ mông, khắp cơ thể em là dày đặc những dấu tay đỏ ửng. Càng như thế cả hai lại càng trở nên hưng phấn, sự kích thích ấy trong lúc vô tình đã lan cả sang căn phòng ở cạnh bên.
Chỉ thấy lão Quang lúc này đã không còn đứng mà nằm ườn ra ghế, mắt trợn, cổ nghển cao còn tay nắm thân cu xóc chẳng dừng. Những viên bi trên khúc dương vật dị hợm đó lúc này đều lồi hẳn, nhìn những chuyển động của chúng mà tưởng tượng, nếu tất cả đều nhét vào một lỗ bướm thì cảm giác sẽ mãnh liệt đến thế nào.
Gừ gừ…fap fap fap… Vân, Vân, Vân… ôi cái lồn, cái lồn…địt địt địt…fap fap fap…
Lão gầm gừ như con thú dữ, miệng rít lên những âm thanh vô nghĩa nhưng ẩn chứa đầy dâm ô. Cả chiếc ghế hắn nằm cũng trở nên run bần bật, sự điên cuồng đến mất kiểm soát của lão dường như có thể làm cho nó đổ sập bất cứ khi nào.
Trong khi đó chiếc giường bên kia cũng không hề yên ả, khi lúc này hai con người kia cũng kích động như sắp phát điên.
PẠP PẠP… PẠP PẠP PẠP… MẠNH LÊN…DẬP MẠNH NỮA ĐI EM YÊU… HỪ HỪ… ANH SƯỚNG QUÁ… PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… CÁI LỒN EM…ÔI… NÓ ĐANG BÓP NGHẸT CẶC ANH EM ƠI… HỪ HỪ… PẠP PẠP PẠP PẠP… PẠP PẠP PẠP PẠP… Ứ Ứ Ứ Ứ Ứ… TRỜI ƠI… QUÂN ƠI… EM SẮP KHÔNG CHỊU NỔI NỮA…Ư Ư Ư Ư Ư… EM SƯỚNG ĐẾN PHÁT ĐIÊN LÊN RỒI QUÂN ƠI…PẠP PẠP PẠP… MẠNH NỮA ĐI ANH…Ư Ư Ư Ư… HÃY CHO CỦA ANH VÀO TRONG EM HẾT CỠ…THẬT SÂU VÀO…Ư Ư Ư Ư Ư Ư Ư…
Còn đâu cô gái kiêu kỳ với phong thái lịch sự và tao nhã. Vân giờ chẳng khác nào một con chó cái, cố dùng mọi lời lẽ cùng cơ thể uốn éo để kích thích tình nhân, chỉ mong sao hắn dùng khúc thịt thừa kia làm cho lỗ nhỏ của mình được thỏa mãn. Và bạn tình của cô lúc này cũng chẳng phải là người hào hoa tinh tế như cô thường coi trọng, mà là một tên thô bỉ, đang hùng hục như con thú, vừa dập vừa vỗ chan chát lên khắp cơ thể của cô.
Thế nhưng chính hắn cùng con cu kỳ dị của mình đã làm cho nàng thăng hoa cực đỉnh, vừa co giật vừa rên siết từng hồi.
ỐI ÔI…QUÂN ƠI…EM SƯỚNG…Ư Ư Ư Ư… EM KHÔNG CHỊU NỔI, EM SẮP RA MẤT RỒI…Ư Ư Ư Ư Ư Ư Ư Ư Ư Ư… MẠNH LÊN QUÂN ƠI…MẠNH NỮA… Ư Ư Ư Ư Ư…
Bướm em sùi bọt rồi co bóp, báo hiệu cho đợt cao trào đầu tiên. Thế nhưng bạn tình của em vẫn còn đang rất khỏe, hắn không để cuộc chơi dừng ở đó mà kéo em dậy, bắt em quỳ và dí sát cả tấm thân trần trụi vào tấm gương. Sau đó hắn từ đằng sau tiếp tục đâm tới tấp, vừa đâm vừa vỗ chan chát vào đôi mông vốn đã đỏ ửng của nàng.
Đôi ngực trần dán chặt lên tấm gương mát lạnh, còn âm đạo thì đang mở lối khác đón con cu của Quân lách vào. Tất cả những điều này lại khơi lên thêm một lần hưng phấn khác biệt, khiến nàng không ngừng rên rỉ và thúc giục bạn tình một cách gấp gáp hơn.
QUÂN ƠI… LẠI NỮA RỒI… Ư Ư Ư Ư… EM SƯỚNG… ĐỊT EM MẠNH VÀO ĐI…XIN ANH…Ư Ư Ư Ư Ư… ĐỊT MẠNH NỮA…
KHÀ KHÀ…PẠP PẠP PẠP… CON ĐĨ… CUỐI CÙNG CŨNG CHỊU TRƯNG RA BỘ MẶT DÂM ĐÃNG… PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… BỊ CON CẶC CỦA ANH LÀM CHO SƯỚNG KHÔNG CHỊU NỔI NỮA RỒI PHẢI KHÔNG…HỪ HỪ… PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… ANH SẼ ĐỊT CHO EM SƯỚNG MUỐN CHẾT LUÔN… PẠP PẠP PẠP PẠP…
Quân gồng cả người nhấp từng cú nhanh, mạnh và sâu hết cỡ, khiến người Vân bị đẩy ép chặt vào mặt gương. Hơi thở nóng hổi của em làm tấm gương bị mờ đi một khoảng, phía dưới thì hai vú bị ép bẹt ra như hai chiếc bánh bao. Tất cả những hình ảnh đó hiện lên rõ mồn một sau tấm kính, cũng khiến cho Quang thèm thuồng đến phát điên. Hắn chẳng màng hình tượng của bản thân mà hèn mọn quỳ rạp ở nơi đó, mắt dán chặt vào con bướm đang rỉ nước, lưỡi thè dài ra liếm còn tay xóc thật nhanh.
Ôi ôi…địt mẹ…Vân ơi, lồn em ngon quá…fap fap fap… anh muốn…fap fap fap… địt nát cái lồn của em ra…ứ… ứ …hộc hộc…ô hô hô…
Tiếng rên rỉ ngắt quãng của hắn không vượt qua được tấm kính cách âm, hoặc nếu có vượt qua chưa chắc hai người kia đã thèm để ý. Bởi lúc này họ đang gào lên vì sướng, từng đợt cao trào đang nuốt chửng lấy cả hai.
ỐI QUÂN ƠI… A A A A A… CHẾT EM RỒI… ANH ĐỊT EM SƯỚNG QUÁ… A A A A A… EM KHÔNG CHỊU NỔI NỮA… A A A… EM RA…A A A A…HỘC HỘC… PẠP PẠP…PẠP PẠP… RA ĐI EM…ANH CŨNG KHÔNG CHỊU ĐƯỢC THÊM NỮA…HỪ HỪ…PẠP PẠP PẠP… ANH CHO EM HẾT NÀY VÂN ƠI… A A A A… Ư Ư Ư… PẠP PẠP PẠP… HỪ HỪ…
Con cu của hắn liên tục giật lên, trong khi âm đạo của Vân cũng không ngừng co bóp, từng đợt tinh trùng phun xối xả cũng là lúc nước sướng của em bắn tóe loe. Quân thở như trâu đổ gục lên thân thể xụi lơ của nàng, họ quấn lấy nhau rồi cuộn tròn bất động. Còn bên này Quang cũng vừa buông tay khỏi cây dương vật, lão giờ đây cũng gần như không nhúc nhích, chỉ còn lại từng giọt dịch đặc sệt trên tấm gương đang lăn dài.
 

Conheocon12

Yếu sinh lý
Ch101. Bệnh của Phúc
Vân ngủ thật say trong vòng tay Quân đến mức hắn dậy cô còn không biết. Chỉ đến khi con cu ẽo uột tuột khỏi cửa mình cô mới khẽ “ưm”. Quân khoác tạm chiếc áo lên rồi bước ra khỏi cửa, hắn không đi quá xa mà gõ cửa ngay căn phòng ở cạnh bên. Cánh cửa mở ra, đón Quân không ai khác là ông già của hắn, hắn nhìn biểu hiện của lão, ngửi mùi ngai ngái bốc lên rồi vừa bước vào vừa mỉa mai.
Thích ăn nó sao không sang mà lại ở đây xóc lọ, hay dạo này bố lại thích món xào khan.
Thằng ngu, hai bố con cùng chơi nó để nó khinh cho à.
Gớm, sao hôm nay bố coi trọng mặt mũi của mình thế, vậy mà mấy lần trước dắt mấy con người mẫu về, bố chẳng xộc sang rồi địt ầm ầm đấy thôi.
Thằng ranh mày nói chuyện với tao kiểu gì đấy hả, tao đẻ ra mày đấy thằng ngu ạ.
Vừa phải nhịn nhục xuất tinh bằng tay, nay lại bị thằng con nhà mình mỉa mai, Quang tức đến đỏ mặt. Hắn buông người cái “phịch” xuống ghế, rút một điếu thuốc vừa châm vừa chửi xa xả vào mặt thằng con.
Mày là cái giống ngu sống bằng đầu dưới, tao bảo mày không được ăn nó, để dành cho tay Viễn mà mày đéo nghe. Gái thiếu gì, người mẫu, diễn viên, hoa khôi cứ có tiền là địt được. Nhưng nó khác biệt, nó có thể đem lại lợi ích cho mình, hơn nữa, mày nhìn ánh mắt lão Viễn khi nhìn nó thì biết, lão thèm nó nhỏ dãi ra, để nó cho lão thì tha hồ mà ra điều kiện.
Bố cứ lo hão, cứ ăn chán rồi đưa cho lão ấy thì cũng có sao. Cái ấy của đàn bà nó có ghi số lần như công-tơ-mét đâu mà phải xoắn. Mà con nói cho bố biết, cái l… của con Y Vân này không những hồng hào tươi đẹp mà còn khít rịt, chơi lần nào cũng bó chặt như gái còn trinh. Không tin bố cứ thử một lần mà xem, nghiện là cái chắc.
Nghe thằng con nói và nghĩ lại cảnh được nhìn vừa nãy, lão bất giác lại thấy thèm mà phải nuốt nước bọt. Nghĩ ngợi thật kỹ rồi mới nói với thằng con.
Biết vậy, nhưng con Y Vân này khác, nó không phải người đơn giản, nếu không vì bị khống chế, chưa chắc nó đã chịu làm việc cho mình. Kế hoạch nó vừa đưa ra cũng chỉ mình nó đi làm là phù hợp nhất, giờ chỉ vì chút ham hố mà dùng vũ lực khiến nó ghi thù thì hoàn toàn không nên. Phải để nó được cảm thấy an toàn mà cam tâm tình nguyện thực hiện thành công kế hoạch kia rồi làm gì thì lúc ấy hẵng hay.
Vừa nói hắn vừa nhìn qua tấm gương, mắt ánh lên sự khát khao với hình ảnh người con gái đang cuộn tròn nằm đó. Hắn thật sự rất muốn chiếm đoạt thể xác kia, nhưng cô với hắn còn rất nhiều tác dụng, vì vậy lão phải cố mà chờ.
Quân lúc này cũng hiểu được một phần toan tính của thằng cha hắn, hắn thấy như vậy thật nhàm chán thì phẩy tay.
Kệ bố thôi, không thích thì để con ăn một mình, càng sướng.
Đừng có mà quá đà và lộ liễu quá, phải để lão Viễn còn thèm khát với nó, rồi khi nào moi được đủ lợi ích từ lão thì cho lão ấy ăn. Nhớ là phải nắm đằng chuôi, chứ trên đời này đéo ai có thể tin tưởng được đâu đấy.
Biết rồi, biết rồi, càng già càng nói lắm, thôi con vào ôm ghệ ngủ đây, tí nữa có cơm thì hãy gọi con dậy. Bye ông già.
Hắn dụi tàn thuốc rồi quay lưng đi, bỏ mặc lão cha của hắn tiếp tục thèm thuồng ngắm con đàn bà của mình qua tấm gương 2 chiều. Với Quân cứ ăn no uống đẫy rồi “địt”, còn mọi mưu mô toan tính để mặc ông già hắn lo.
Cũng lúc này ở một nơi khác, Phúc mới vừa kết thúc cuộc gặp với Sam, anh đang khá vui vì có thể ký kết dự án với một điều kiện dễ dàng như vậy. Sam chỉ cần Phúc giúp lấy lại những tấm ảnh và clip của hắn, đồng thời đảm bảo chúng không bị lộ lọt thì sẽ đồng ý hợp tác với PBK ngay.
Chỉ cần nghe yêu cầu của tên người ngoại quốc, Phúc không biết rõ thì cũng lờ mờ biết được những tấm ảnh cùng clip kia chứa cái gì. Nhưng anh chẳng mấy quan tâm đến nội dung cụ thể, vì vậy anh chỉ sắp xếp tìm người đi làm và để Sam chứng kiến từ đầu đến cuối. Khi Sam biết được, Phúc làm mọi thứ rất gọn gàng và bí mật cũng không tò mò hay để có thêm ai biết được nội dung trong những tấm ảnh thì đã rất biết ơn, hắn cũng giữ lời mà ký hợp đồng rất nhanh.
Có thêm hợp đồng từ Sam đem lại, việc lên sàn của PBK đã gần như chắc chắn thành công. Lúc này nhiệm vụ của Phúc cũng nhiều thêm gấp bội, vì vậy mà ông Danh chủ động san sẻ những chuyến công tác với anh.
Vậy đó, chuyến công tác Nhật Bản lần này cứ để tôi đi thay, anh ở nhà chuẩn bị họp Hội đồng quản trị, cùng hoàn thiện hồ sơ vốn hóa, sẵn sàng để Ủy Ban Chứng khoán Nhà nước tiến hành thẩm định. Mọi thứ phải chỉn chu đâu vào đấy để kịp thời điểm đầu sang năm chính thức lên sàn.
Đây có thể nói là thời khắc quan trọng nhất của cả tập đoàn từ khi thành lập đến nay, mọi thứ đã tiến hành từ rất lâu và đây là thời khắc quyết định, cả ông Danh và Phúc đều tỏ ra hồi hộp và hưng phấn.
Bố yên tâm, con vẫn liên tục sát sao, chắc chắn sẽ không để xảy ra sai sót ở thời điểm này. Bố giúp con việc sang Nhật Bản lần này con rất cảm ơn, mùa này ở bên đấy lạnh lắm, bố phải chú ý giữ gìn, con muốn vợ con đi cùng bố để còn trông nom, bố đồng ý không.
Mí mắt của ông Danh hơi giật giật, trong bụng nổi lửa nhưng miệng vẫn phải gạt đi.
Ôi dào, anh khỏi cần lo, lạnh mấy tôi cũng còn chịu được, chỉ cần chuẩn bị hồ sơ số liệu thật cẩn thận cho tôi là đủ rồi.
Đấy cũng chính vì lý do này đây, vợ con dù gì cũng là thư ký của bố, hồ sơ, số liệu cô ấy nắm rất rõ, có cô ấy ở bên cạnh con tin công việc của bố sẽ suôn sẻ hơn nhiều.
Nói đoạn Phúc quay sang Chi đang ngồi bên cạnh, anh vỗ nhẹ lên mu bàn tay vợ mà động viên.
Em, em chịu khó đi với bố một chuyến nhé, công việc bên ấy không ít mà bố mình cũng có tuổi rồi, có người chăm sóc bên cạnh vẫn tốt hơn.
Nàng nắm tay mình lại để chồng không nhận ra sự run rẩy của cô. Chứ lúc này nói đến chuyện được gần ông Danh sao mà em có thể bình tĩnh được, bởi từ cái đêm Halloween đấy đã nửa tháng rồi họ chưa được gần nhau. Nỗi cồn cào trong lòng cô đã sắp sửa không thể kìm giữ nổi, được chồng vẽ nước cô háo hức lắm nhưng bên ngoài vẫn chẳng dám đồng ý ngay.
Thế sao được ạ, còn cu Bin và cả anh nữa, ở nhà ai lo. Nhất là anh đấy, mình đã bảo cùng nhau đi khám sức khỏe tổng quát mà đến giờ vẫn còn lần khân, đợt vừa rồi phải vất vả như vậy, em rất lo cho sức khỏe của anh.
Hì hì, bố con anh tự chăm nhau được, còn cả 2 bà giúp việc nữa đấy thôi, còn việc khám sức khỏe, em yên tâm anh sẽ làm ngay, còn em giúp anh đừng để bố bị bệnh, được không.
Chồng đã nói vậy rồi thì Chi chỉ còn biết nhẹ gật đầu tỏ vẻ nghe lời, nhưng thật dạ thì vô cùng háo hức, cả hạ thân cũng bỗng chốc nóng ran. Bên cạnh, ông Danh cũng phải ngồi thu chân lại, tránh để cục u giữa háng làm con trai phải nghi ngờ.
Rất nhanh Chi và bố chồng đã lên máy bay đi công tác cùng nhau, còn Phúc cũng giữ lời với vợ mà đi khám sức khỏe.
Lúc này đã là giữa buổi chiều, Phúc đang ngồi với vị bác sĩ già quen thuộc của gia đình, trước mặt ông là vài tờ kết quả xét nghiệm đã làm của anh.
Phúc, cậu thấy những dấu hiệu này lâu chưa, các cơn đau thắt xuất hiện thường xuyên chứ
Dạ, là khoảng từ vài tháng trước ,mới đầu các cơn co thắt chỉ thoáng qua và rất nhẹ nên tôi không mấy để tâm, giờ thì mỗi lần lo lắng hoặc xúc động thì có cơn nhói lên khá rõ ràng.
Ông bác sĩ già hơi nâng kính gật gật.
Cơ tim của anh có dấu hiệu phì đại nhẹ ở vách liên thất, tôi nghĩ đây là di truyền từ mẹ của anh.
Nhắc đến người mẹ số khổ, một chút cảm giác tội lỗi trong lòng Phúc lại dâng lên. Nhưng khi biết căn bệnh của mình là di truyền từ mẹ, anh cảm thấy như mình chuộc lỗi được một phần.
Ông bác sĩ không biết những điều anh đang nghĩ, ông vẫn tiếp tục công việc của ông, ông nói.
Nhưng bệnh chưa ảnh hưởng đáng kể đến chức năng co bóp. Nghĩa là mới ở giai đoạn đầu, rất may là phát hiện sớm. Nếu mình điều trị sớm và đúng cách thì hoàn toàn có thể kiểm soát được.
Nói rồi ông nhìn thêm một vài các xét nghiệm trên giấy rồi tiếp .
Tin tốt là tim anh chưa có dấu hiệu suy. Nhưng phần cơ tim phì đại sẽ khiến tim tiêu tốn nhiều năng lượng hơn khi gắng sức, dễ dẫn tới mệt, hồi hộp, và có thể loạn nhịp nếu không điều trị tích cực.
Vậy tôi nên làm sao, bệnh của tôi chưa đến độ nguy hiểm chứ.
Ông bác sĩ lúc này vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc nhưng vẫn nhẹ cười với anh.
Không quá lo nhưng cũng không thể chủ quan, vì của anh mới là thể nhẹ. Nếu anh kiểm soát thuốc, ăn uống và nghỉ ngơi hợp lý, vài tháng nữa tim sẽ ổn định, sinh hoạt bình thường. Mà tôi hỏi tế nhị một chút, dạo này cậu và vợ vẫn quan hệ tình dục đều đặn chứ? Chất lượng có tốt không, hãy trả lời thật lòng để tôi có thể tư vấn hiệu quả nhất.
Phúc đôi chút ngượng ngập, anh gượng cười.
Thú thật là dạo này rất ít hoặc gần như không. Tôi mau xuống sức lắm. Hai vợ chồng chủ yếu… tự giải tỏa cho nhau, mà cũng thấy bứt rứt, không được như trước.
Anh nói thật vậy là tốt. Với giai đoạn đầu như anh, tôi khuyên nên tạm dừng các hoạt động gắng sức, kể cả quan hệ tình dục, trong khoảng 2–3 tháng đầu điều trị. Lúc này thuốc sẽ giúp cơ tim nghỉ ngơi, giảm nhịp, ổn định co bóp. Khi tim khỏe lại, chuyện ấy sẽ trở về gần như bình thường.
Vậy là vẫn có thể hồi phục tốt phải không ạ.
Tất nhiên, chỉ cần uống thuốc đều đặn và thực hiện điều trị nghiêm túc theo hướng dẫn của tôi.
Nói rồi ông kê đơn thuốc cho anh, lúc ra về còn vỗ vai động viên rồi mới chào tạm biệt. Thấy ông như vậy Phúc cũng phần nào yên tâm, nhưng dù sao với tâm lý của một người có bệnh anh cũng hơi buồn. Và lúc này anh rất muốn nghe giọng của Chi, không phải để thông báo bệnh của mình mà để tìm một chút thân thương, và ấm áp. Thế nhưng chuông đã đổ nhiều hồi mà Chi không bắt máy, vậy thôi anh đành phải nhắn tin.
Sở dĩ vợ không thể nghe máy anh là bởi vì lúc này cô không mặc quần áo, cả người chỉ quấn một chiếc khăn mỏng từ ngực trở xuống đến ngang đùi. Và cô còn đang khép nép đằng sau tấm lưng to lớn trong khi đôi mắt mở to nhìn cảnh mờ ảo của con suối nước nóng đang bốc khói nghi ngút trước mặt cô.
 

Michaeltrinh2024

Yếu sinh lý
Ch102. Tắm suối nước nóng
Bước xuống thôi con, đây là suối nước nóng tự nhiên được dẫn thẳng về đây, nếu ngâm mình ở đây sẽ thấy rất thoải mái và có lợi cho sức khỏe.

Nhưng ở dưới đấy có người mà.

Qua khung cảnh mờ sương Chi biết được dưới dòng suối vẫn còn người ở đó, ái ngại hơn khi có lẫn lộn cả đàn bà lẫn đàn ông. Danh đứng trước thấy em e dè như vậy thù quay lại, ông đặt tay lên vai rồi nói với em.

Đây là một tập tục onsen lâu đời của Nhật Bản, nơi cả nam lẫn nữ đều có thể tắm chung.

Họ không xấu hổ ư.

Đôi mắt ngây thơ vừa hiếu kỳ vừa dò xét, khi thấy những bờ ngực tròn lấp ló của các chị em, cô lại ngỡ ngàng mà hỏi thêm.

Cơ thể họ để trần không phải vì dung tục, mà vì họ quan niệm đây là bình đẳng, tự nhiên nhất và cũng vì trạng thái này sẽ tốt nhất để hấp thụ những khoáng chất có lợi bên trong. Con đừng nhìn họ bằng ánh mắt như vậy họ sẽ thấy đó là bất lịch sự và không chào đón con đâu.

Vậy là nàng quay mặt đi, cùng với đó bước chân cũng rón rén tiến về. Khi bước đến gần suối nước nóng, Chi cảm thấy tim mình đập thình thịch, mặt nóng bừng dù làn hơi nước mỏng manh mới chỉ phả nhẹ vào da. Dòng suối trước mặt yên ả, không quá đông, chỉ lác đác trên chục người, hầu hết họ đều có đôi có cặp. Điểm chung là họ đều khỏa thân hoặc có một vài phụ nữ trẻ quấn tạm một chiếc khăn mỏng quanh thân. Cô đứng khựng lại, đôi tay siết chặt chiếc khăn tắm, ánh mắt lúng túng đảo quanh, không dám nhìn thẳng. Cảm giác xấu hổ dâng trào, như thể cả thế giới đang dán mắt vào cô, săm soi trên từng tấc da thịt của nàng.

Làm sao họ có thể tự nhiên thế được?

Chi lí nhí, má hồng rực, khép nép, vẫn thỉnh thoảng lén liếc nhìn khung cảnh lạ lẫm xung quanh. Chân cô bước xuống nước nhưng lòng vẫn còn phân vân, nửa muốn trải nghiệm sự thoải mái tự nhiên như lời ông nói, nửa xấu hổ chỉ muốn quay đi. Nhưng khi toàn thân đã ở dưới làn nước ấm, sự thư thái dịu nhẹ nó mang lại đã làm nàng lim dim mắt để tận hưởng sự sảng khoái từ nơi này.

Trong lúc ấy Danh chỉ nhìn lặng lẽ, ông không để ý đến những con người ở trên dòng suối mà đổ dồn sự chú ý về em.

Mắt ông chỉ dán chặt vào Chi, say mê quan sát từng biểu cảm trên gương mặt nàng. Từ cái cách cô đỏ mặt, đến đôi mắt to tròn lấp lánh sự e thẹn xen lẫn tò mò khiến Danh không khỏi khẽ bật cười.

Em dễ thương quá, con dâu bé bỏng của ta.

Hắn thì thầm một lời đầy tình thú, rồi cười ranh mãnh nhìn đôi tay em siết chặt khăn tắm như muốn che đi cả thế giới. Danh chẳng bận tâm đến việc mọi người khỏa thân hay chỉ quấn khăn mỏng, với Danh, Chi là tất cả lúc này. Ông tiến lại gần và vòng tay ôm em thật chặt, rồi kéo em ra một góc và nói thật nhỏ bên tai.

Ôm bố thật chặt vào Chi yêu nhé, bố sợ người khác bắt mất em.

Lối tán tỉnh sến súa này ông chỉ dành riêng cho cô con dâu xinh đẹp, và nó có vẻ rất hiệu quả khi lúc này Chi đã nép chặt vào lòng ông. Tấm khăn mỏng bị thấm ướt đã dính sát lên làn da trắng muốt, đôi bầu vú tròn lẳn ẩn hiện cũng đặt trên khuôn ngực rộng rãi mà chẳng chút đề phòng. Nàng bỗng thấy khung cảnh nơi đây bớt ngượng nghịu, chỉ còn lại sự mập mờ nàng gần như đã nghiện lúc bên ông.

Rồi những rạo rực của Chi cũng bắt đầu làm ông rục rịch, chiếc quần đùi có gì đó cộm lên và liên tục cọ vào đùi của em.

Con yêu, thoải mái lắm, đúng không con?

Vâng, mặc dù đông người làm con hơi ngại, nhưng nước ở đây ấm áp và có gì đó khiến người con thư thái hẳn ra.

Từng vệt khói bốc lên như từng tấm vải màn mỏng mảnh, khiến mọi thứ xung quanh thật mờ ảo khó hình dung. Chỉ có sự rạng rỡ của Chi lúc này là nổi bật nhất, điều đó khiến mọi ánh nhìn đổ về cô. Một đôi mắt, hai đôi mắt rồi dần dần là hầu hết đàn ông nơi đây đều nhìn nàng, từ những ông da vàng Á Châu đến cả những gã Tây Phương cũng đều không ngoại lệ. Trong những đôi mắt kia ngoài thưởng thức cũng không ít là nhục dục đong đầy. Danh thấy thế thì lập tức kéo em lại sau lưng mình để che chở, Chi nép sau ông lúc này nhoẻn miệng cười.

Hì hì, sao bố bảo những người này sẽ không để ý đến xung quanh, vậy sao giờ họ lại nhìn sang đây ghê thế.

Đừng quan tâm gì đến họ, cứ tập trung vào tận hưởng thôi.

Ông nói nhưng cũng không ý thức được rằng lúc này có khá nhiều ánh mắt nhìn đến ông. Sự cường kiện nam tính trên cơ thể người đàn ông đã trải qua nắng gió, có một sức hút đặc biệt với những quý bà quý cô. Họ không dành cho ông cái nhìn sỗ sàng trực tiếp, nhưng thỉnh thoảng vẫn đánh về bên đây những ánh mắt lả lơi.

Một người biết để ý như Chi dễ dàng nhận ra những điều đó, nàng cũng có cảm giác không thoải mái mà hờn dỗi với ông.

Bố xem, những người phụ nữ kia đang nhìn sang đây kìa, hay là bố sang làm quen với họ đi, để con đứng một mình ở đây cũng được.

Khà khà, Chi yêu của bố ghen sao, bố sẽ chẳng đi đâu cả, sẽ chỉ ở sát bên em thôi.

Nói rồi ông kéo em ra một góc nhỏ có nhiều tiểu cảnh che chắn, sau đó siết nhẹ vòng tay và lại thì thầm.

Ở đây sẽ không ai còn để ý đến bố con mình nữa, đủ riêng tư để em có thể thư giãn chưa.

Nhưng …có thứ gì đó liên tục cọ vào đùi con, như vậy làm sao con có thể thư giãn nổi đây, thật đáng ghét.

Nàng nói nhỏ và nhìn ông bằng đôi mắt tinh nghịch khiến Danh vừa ngỡ ngàng lại vừa thích thú. Bàn tay ông cũng vì vậy mà du tẩu đáp lại cô.

Đáng ghét thật không, hay nó đang làm con rạo rực, đừng tưởng ở dưới nước mà bố lại không biết, em đang cương lên rồi.

Uhm…bố…đừng nghịch.

Nàng khẽ ngâm rồi vội vàng dùng tay che miệng, vì dưới làn nước, đôi vú mềm mại đã lọt vào bàn tay to lớn của ông. Tiếp đến mặt nước ở nơi đây vẽ từng vòng nhè nhẹ, còn cặp cha con hư hỏng thì lim dim dựa sát bên nhau.

Đâu ai biết ở trong làn sương mờ ảo, dòng nước đang bao che cho họ làm những hành động mập mờ. Bàn tay chai sần lúc này đã lách qua vạt khăn mỏng, luồn vào trong ngực và chạm lên hai bầu tròn vo núng nính của Chi. Những bàn tay đã không còn xa lạ, chúng khám phá hết bên này sang bên nọ, lâu lâu lại gãi lên hai núm vú nho nhỏ của nàng. Chi mím môi không cho mình bật tiếng nấc, chỉ để cơ thể giật nhẹ làm mặt nước tạo thành từng vòng sóng lăn tăn.

Danh khéo quá, hắn làm em sướng đến run chân và rất nhanh đã bị cuốn vào cuộc chơi nguy hiểm. Em mới phút trước còn tỏ ra e ngại thì lúc này đã rướn lên, để cho mu bướm mũm mĩm của mình áp vào nơi đang cứng rắn giữa háng ông. Nàng miết thật chậm, dí chặt ních để cho ông cảm nhận được hơi nóng từ đấy tỏa ra.

Con yêu, con nóng quá…có phải con đang muốn bố làm gì đó cho con không?

Câu hỏi như một lời dụ dỗ đầy mê hoặc, nàng nũng nịu, rồi trắng trợn gọi mời.

Đúng rồi em đang nóng lắm, cả bứt rứt và khao khát, bố làm gì để giải tỏa giúp em đi, làm gì cũng được, em chiều bố hết.

Lời mời đó làm máu trong người của Danh sôi sục, hắn không chịu nổi nữa mà trườn tay xuống thấp hơn. Chi không cản lại, thâm chí khi bàn tay tiến tới háng, cả hai chân nàng đã mở rộng hơn. Rất nhanh, những ngón tay sần sùi đã tìm vào nơi mềm mại nhất, và dù xung quanh có là làn nước ấm, Danh vẫn cảm nhận được sức nóng của nơi đây. Nó thể hiện cho dục vọng, ham muốn và như một lời khích lệ dành cho ông.

Hức …bố ơi… nhột quá… ư hư hư… nhưng em thích lắm… bố tiếp tục đi.

Tiếng nàng nấc lên cũng là tiếng thúc giục để những ngón tay ông bắt đầu di chuyển. Từ cái khe hẹp trơn nhẫy, chúng trườn theo hai mép bướm rồi đi vào cửa lỗ nhỏ xinh. Sự điêu luyện và quen thuộc làm em sướng đến quýnh quáng, hai tay không biết để đâu, đành nắm lấy cái vật tròn dài đang nằm trong háng của ông.

Chẳng mất bao lâu Chi đã có thể làm cho nó thẳng tắp, em thích thú bóp rồi xóc nhè nhẹ cho nó nở thật to.

Chi ơi em tuyệt lắm… hư hư…bố thích lắm… tiếp tục đi em…

Sự khuyến khích của ông càng làm cho nàng thêm hưng phấn, bàn tay nhỏ xinh vì vậy mà hoạt động tích cực hơn. Chính vì thế những vòng sóng nơi đây đã chẳng còn lăn tăn như trước nữa, chúng dày đặc và vỗ liên tục lên những mỏm đá tạo thành những tiếng ì oạp thật vui tai.

Có lẽ sự náo nhiệt của cặp tình nhân đã để cho những người ở ngoài kia chú ý, có một vài người không kìm nổi tò mò mà đang tiến lại gần nơi đây. Càng tiến sát hơn thì tiếng rên réo rắt của Chi càng trở nên cuốn hút, rất nhiều gã đàn ông đã liên tưởng đến vô vàn những hình ảnh hương diễm ở trong đầu.

Những bước chân đã thật gần mà cả hai người đều chưa chịu dừng lại, không hiểu vì họ không biết hay vì quá hưng phấn mà càng cuồng nhiệt hơn. Những ngón tay của ông Danh thì ngoáy sâu hơn vào trong cái lỗ nhỏ, còn bàn tay Chi đã chui qua cả ống quần mà nghịch ngợm 2 hòn dái của ông.

Đến lúc này thì những tiếng thì thầm đã ngay sát, nếu để ý họ sẽ nghe được cả tiếng thở háo hức của những người kia. Những gã ấy đều rất ấn tượng với vẻ đẹp của Chi và đều muốn được thấy thêm những hình ảnh gợi cảm của em. Trong đầu chúng lúc này đều tưởng tượng đến những động tác và tư thế đầy nhục dục, tên thì nghĩ rằng ngực em sẽ rất tròn trịa, kẻ thì cho rằng bờ mông của nàng sẽ cong veo. Quá đáng hơn có kẻ nhìn sóng nước mà nghĩ rằng em đang giạng chân để đón từng cú dập, hắn vô cùng háo hức để được trông thấy vùng nhạy cảm của em.

Đã rất gần, những vòng sóng nơi đây liên tục nối đuôi nhau, dồn dập dồn dập, chắc hẳn lúc này cặp bạn tình đang vận động kịch liệt lắm đây. Có vài người mắt đã mở to và không ngừng nuốt nước bọt, không ít người còn có những ý nghĩ bẩn thỉu muốn tận tay chạm đến cơ thể của Chhi. Nhưng lạ quá, sóng có vẻ lại to hơn lúc trước, mặt đất dưới chân cũng có chút rung rinh.

Động đất!

Chính xác, đây là thứ đặc sản không ai muốn thưởng thức ở xứ sở này. Tiếng người la hét í ới, tiếng còi hụ vang và từng dòng người chạy nháo nhào. Những người trước đây còn tò mò muốn xem cảnh nóng, thì lúc này đang cuống cuồng rẽ nước chạy lên, không một ai còn quan tâm đến cặp bạn tình kia đang làm gì nữa.
 

kebinthai

Yếu sinh lý
Chương 103: Động dục trong động đất

Danh và Chi lúc này cũng cảm nhận được sự chao đảo, nhưng thay vì vội vã, Danh vẫn ôm chặt Chi ở trong lòng. Và khác với dòng người hỗn loạn ngoài kia đang sợ hãi đi tìm nơi trú ẩn, ông nhìn đến những người mặc đồng phục và chọn đứng lại ở nơi đây.
Sao mình không chạy đi hả bố? Chẳng may…
Không sao đâu con yêu, con thử nhìn những nhân viên khách sạn ở đằng xa kia kìa, họ vẫn bình tâm và di chuyển chậm rãi, chứng tỏ trận động đất này đã được dự báo trước và chẳng đáng lo.
Chi nhìn về phía xa thì quả nhiên thấy vậy, chỉ có những vị khách là tỏ ra hoảng hốt còn những người mặc đồng phục nhân viên thì rất bình tâm. Họ vẫn làm việc của mình một cách cẩn thận, lâu lâu còn ngẩng đầu nói lời trấn an với những vị khách chạy qua. Chỉ có điều những người này bị hiệu ứng số đông mà sợ hãi, họ bỏ qua lời nhắc nhở mà tụ lại ở nơi họ cho là an toàn.
Bố, vậy bây giờ mình đi đâu.
Sao phải đi đâu, suối nước nóng này giờ chỉ còn chúng ta, sao không nhân cơ hội này mà làm nốt những việc vừa nãy còn dang dở chứ.
Nhưng…uhm…
Không để nàng nói thêm, Danh cúi xuống hôn Chi một cách bất ngờ, nàng không kịp tránh đi thì cả bờ môi đã bị ông bao trọn. Và rồi ông bế thốc nàng lên và đặt nàng ngồi trên một phiến đá phẳng. Chi mới chi kịp “ưm” lên một tiếng thì cặp đùi đã bị mở rộng ra.
Bố…đừng làm ở đây… con sợ lắm…ư hư…
Con bướm hồng hào với những sợi lông tơ còn ướt nước, hai mép bướm căng mọng đang hé mở mời gọi Danh. Ở hoàn cảnh này sao Danh có thể chịu đựng thêm được nữa, hắn rúc đầu vào háng cô và miệng lập tức ngậm vào con bướm nhỏ.
Hức…đừng bố ơi…ư ư ư…ngứa…
Cơn sướng đánh úp lại làm tiếng phản đối của em không còn đủ to và dứt khoát, thay vào đó Chi lấy tay kéo đầu ông dí sát vào con bướm của mình hơn. Tiếng xì xụp vang lên kèm theo âm thanh nước vỗ bờ ì oạp lẫn cả tiếng Chi đang rên rỉ khẽ khàng.
Vẫn như mọi lần Danh trân trọng liếm láp từng lần da thớ thịt, bú thật sạch từng giọt nước nhờn của nàng rỉ ra. Từ bẹn rồi đến lượt 2 mép bướm tiếp theo là đến cái mồng đốc đỏ tươi. Mỗi một nơi ông chạm vào là thêm một lần em quằn quại, trên phiến đá phẳng ấy mông nàng biết bao lần phải hẩy lên.
Ôi bố… bố làm em sướng quá… ư ư ư…em nghiện bố mất thôi…
Tiếng inh ỏi ngoài kia giờ đây im bặt khiến Chi cũng trở nên bạo dạn hơn, nàng thoải mái rên và đôi lúc còn nũng nịu, vừa khiến ông hưng phấn mà lại vừa giải tỏa cảm xúc cho mình. Bướm em lúc này cũng đã được hưởng hết mọi sự yếm, từ ngoài vào trong không chỗ nào mà chưa được miệng lưỡi ông nâng niu. Lẽ dĩ nhiên lúc này nàng cũng cần phải đáp lại vì vậy em nói như rót mật vào tai ông.
Bố, đến lượt bố được sướng rồi…bố ngồi lên đây để em chiều bố nhé.
Lời dụ hoặc của em làm Danh thích thú mà run lên, cả con cu cũng vì vậy mà giật nhẹ rồi gật gù. Sau đó họ đổi chỗ cho nhau, Chi lại đối mặt với con cu sau nhiều ngày xa cách, em nhìn ông bằng đôi mắt cực lúng liếng rồi há miệng để đầu cu chui vào. Hai môi đỏ thắm ôm ấp cái đầu cu bầm tím, hình ảnh này dù có nhìn bao nhiêu lần vẫn luôn làm Danh kích thích, khúc dương vật vì vậy mà dường như cũng cứng rắn hơn.
Chi bắt đầu mút nhè nhẹ từ đầu khấc rồi sau đó dùng lưỡi miết mạnh trên thân cu. Cô lướt theo từng đường gân đang uốn lượn, cũng không quên dùng bàn tay của mình chăm sóc hai hòn dái của ông. Rất nhanh em đã làm cả người ông bủn rủn, tiếng gầm gừ cũng vì vậy cất lên.
Hừ hừ… Chi…em giỏi quá…uhm…em làm bố phát điên mất rồi Chi ơi…ư hư hư… nữa đi em… đừng dừng lại…
Chi vẫn kiên trì mở miệng để cố nuốt thật sâu khúc gậy thịt nóng hổi, cái đầu nhỏ không ngừng gục gặc cho tiếng kêu “ọc ọc” đầy nhục dục vang lên.
Ọc ọc…uhm hưm…ọc ọc ọc…ọe…ọe…
Đôi lúc do cái đầu nhỏ của em gục quá sát, mà làm dương vật kia chọc tận sâu vào trong cuống họng, làm em ậm ọe biết bao lần. Thế nhưng em vẫn kiên trì không nhả mà càng mút chặt hơn khúc dương vật của ông. Rõ ràng nàng cũng đang mê say và hưởng thụ, điều này khiến Danh thoải mái ngửa mặt lên trời mà thở hắt ra.
Ông cũng chỉ chịu đựng được như vậy thêm vài phút, rồi không nhịn nổi mà kéo em lên.
Em…bố thèm em quá… bố muốn được vào bên trong của em…
Ư…không được, những người kia sắp quay lại đây rồi…người ta nhìn thấy thì chẳng hay đâu…bố chịu khó nhịn chút nha …mình còn nhiều thời gian mà bố…
Chi dùng tay chùi đi vệt nước ở trên miệng, sau đó em từ chối nhưng khi xoay người lại, em vờ như vô tình để mông mình khẽ chạm vào khúc dương vật của ông. Danh biết mình bị trêu đùa nhưng ông cũng bằng lòng phối hợp, ông kéo em lại kê khúc thịt thừa kia và giữa háng, không chút vồ vập mà đẩy từ từ và nói nhẹ vào tai Chi.
Ừ…vậy để bố kì cọ cho em nhé, được không.
Chiếc khăn mỏng manh lập tức bị ông cởi bỏ, đôi bàn tay rấn chắc xoa nhẹ nhàng trên hai bầu vú, trong khi phía dưới khúc dương vật dài thoòng cứ chạy dọc từ khe đít rồi trượt trên rãnh bướm của Chi. Cơn nhột nhạt cộng sự thèm thuồng gần như xâm chiếm toàn cơ thể, làm Chi thỉnh thoảng run nhẹ còn đôi mông thì cố ưỡn về sau.
Không quá lâu sau trò chơi nóng bỏng này khiến cả hai không chịu nổi. Danh cất lời van vỉ.
Chi yêu… chiều bố đi em…bố không chịu nổi nữa rồi… xin em đấy…
Còn Chi cầm cu ông đặt vào ngay lỗ bướm của cô.
Hức…bố ơi…ư ư ư ư… của bố to quá…chậm thôi…ư hư hư…
Cây dương vật của ông như được tìm về chốn cũ, nó chui vào người em một cách dứt khoát nhưng cũng đủ dịu dàng để mang đến thật nhiều khoái cảm cho em.
Uhm…khít quá… bố thích lắm Chi ơi…
Lão để Chi chống tay trên phiến đá còn mình thì chậm rãi đẩy hông. Sự ấm áp của con suối không là gì so với ngọn lửa dục đang âm ỉ trong cơ thể của hai người. Họ bắt đầu nhịp nhàng hơn trong từng chuyển động, khiến sóng nước nơi đây cuộn từng vòng dày đặc và tiếng da thịt đập vào nhau không ngớt vang lên.
Pạp…pạp pạp…pạp pạp pạp…sướng không Chi…bố dập em manh hơn nữa nhé…pạp pạp pạp…
Ứ ứ ứ…sướng… mạnh nữa bố ơi…ư ư ư ư…em thích…
Lưng em thấp xuống để bờ mông thật vểnh, cho mỗi cú thúc của ông được đâm đến tận cùng. Cứ như vậy đầu khấc của ông thúc vào tử cung em liên tục, đồng thời cũng đánh thức tất cả các dây thần kinh cảm giác trong âm đạo của em. Chi sướng nhưng càng muốn nhiều hơn nữa, vì vậy em luôn tay về sau để kéo ông thật sát vào mình.
Danh hiểu được bạn tình đang đòi hỏi, vì vậy ông càng tăng nhịp thúc mỗi một lần con cu đều rút ra gần hết rồi mới lại đâm ngập vào trong.
Ối ôi…bố ơi sâu quá… ứ ứ ứ… em sướng quá bố ơi… ư ư ư ư… nữa đi…đừng dùng lại…
Nàng ngoái lại nhìn ông, răng cắn vào môi đầy khiêu gợi, làm cho Danh vô cùng kích thích, vừa dập mạnh vừa vỗ thật kêu trên hai bờ mông trắng nõn của Chi.
Chát chát…pạp pạp pạp… dâm đãng… hừ hừ… pạp pạp pạp… dám khiêu khích bố vậy sao…bố sẽ cho em biết thế nào là lễ độ… pạp pạp pạp…
Uhm…vậy thì sướng chết mất thôi…ư ư ư ư… sợ quá… ư ư ư ư…
Có lẽ chỉ với ông nàng mới dám làm như vậy, từ lời nói đến hành động đều giống như một ả lẳng lơ. Và cũng chỉ lúc bên Chi mới có thể làm Danh điên cuồng như thế, vừa dập hết sức vừa thò tay lên bóp vú em.
Sự hưng phấn đã làm cả người em đỏ ửng, mái tóc hất ngược về sau và mông thì đẩy đưa theo nhịp nhấp của ông. Làn nước nơi đây đã không chỉ lăn tăn vài con sóng mà đã trở nên cuộn trào như cảm xúc trong em. Sự chao đảo không chỉ vì cơn động đất, mà còn vì hai cơ thể cuồng loạn liên tục dập vào nhau. Tiếng “chan chát” lẫn trong tiếng “ì oạp” sóng nước, đang cố che mờ đi tiếng rên rỉ ngắt quãng của hai người.
Pạp pạp pạp…hừ hừ… Chi yêu của bố…tuyệt quá… pạp pạp pạp… con làm bố sướng đến phát điên… pạp pạp pạp… ư hư…pạp pạp pạp… húc…bố ơi… Chi cũng thế…ứ ứ ứ ứ… Chi sướng lắm… Chi muốn nữa…ứ ứ ứ… muốn thật nhiều nữa bố ơi… ư ư ư ư…
Mọi cảm giác lúc này như đang dồn nén lại tạo đà cho thời khắc thực sự thăng hoa. Ngoài kia cơn động đất đã đi qua, nhưng trong lòng cả hai thì đây là lúc cơn động dục dâng cao nhất.
Để cuộc làm tình thêm tận hứng, họ đổi tư thế để có thể nhìn thẳng vào trong mắt của đối phương, và cũng để trao nhau nụ hôn thắm thiết. Danh lại đỡ Chi ngồi lên tảng đá, hai chân mở thật rộng cho hai mép bướm lồi hẳn ra. Bướm em dù đã bị vùi dập một lúc lâu nhưng vẫn còn hồng hào và vô cùng gợi dục, nó vẫn đủ sức để làm cho Danh vừa nhìn đã mê say.
Bố…nhét vào đi…tiếp tục đi…em muốn…
Con yêu… bố đến ngay đây, lần này bố làm cho em đến tận cùng của sướng khoái… pạch…pạch pạch…
Chỉ một lần đâm, khúc dương vật của ông đã vào sâu lút cán, đám lông xoăn tít hòa vào làm một với nhúm lông mu thẳng mượt của Chi. Rồi tiếng “pạch pạch” lại vang lên theo từng nhịp nhấp, con bướm nhỏ của em cũng trồi lên sụt xuống liên miên.
Tư thế này đầu khấc vẫn chạm vào cổ tử cung liên tục, không những thế mỗi lần kéo ra còn gãi mạnh vào điểm G. Điều này làm cho Chi bị kích thích càng thêm dữ dội, em không ngừng gào thét để thúc giục ông mạnh mẽ hơn.
Nữa bố ơi… mạnh vào…em sắp không thể chịu thêm được nữa… ư ư ư… bố cố lên.
Danh tất nhiên là dùng hết sức, lúc này không gì quan trọng hơn là làm thỏa mãn con dâu. Lão gầm lên và đâm vào bướm em cật lực, mỗi cú dập là một lần nước bướm tóe loe.
HỪ HỪ… PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH… SƯỚNG LẮM PHẢI KHÔNG EM…PẠCH PẠCH PẠCH… CHƯA HẾT ĐÂU… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… ĐỂ BỐ DÌU CHI LÊN TIÊN NHÉ…PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH…
Cùng lúc đó, bên ngoài cũng đã lặng yên hẳn, những người vừa nãy rời đi bây giờ cũng trở về. Những gã đàn ông không ai bảo ai mà đều nhìn về một hướng, có lẽ trong đầu họ đều tưởng tượng ra những hình ảnh giống nhau. Con suối mỗi lúc một gần hơn, họ đều thấy như có tiếng người đang rên la văng vẳng, ánh mắt của họ vì vậy mà sáng như sao.
Chắc chắn cô gái kia đang làm tình cùng gã đó, hẳn lúc này họ đang ở cao trào. Cứ tiến lại biết đâu mình được ké, hoặc nếu không cũng nhìn thấy người đẹp kia cởi truồng.
Có lẽ ý nghĩ chung của họ là vậy, thế nên bước chân của họ đều nhanh hơn. Góc nhỏ yên tĩnh của Chi và Danh bỗng trở thành tâm điểm, chẳng mấy chốc mà bị họ bao vây. Gã người tây có chiếc vòng bạch kim trên cổ là người đầu tiên lội qua dòng nước mà tiến lại. Hắn ngó đầu vào rồi đôi mắt mở trừng mà suýt xoa.
 

kebinthai

Yếu sinh lý
Chương 104: Kỳ nghỉ kết thúc

Nhưng phía sau tiểu cảnh kia chỉ còn lại khoảng trống, cùng làn khói mờ ảo của hơi nước bốc lên. Đôi tình nhân mới lúc trước còn hùng hục thì lúc này đã tay trong tay ở tít đằng xa. Danh đã trút hết tinh hoa vào bướm cô con dâu vừa kịp lúc, rồi sau đó không chút nghỉ ngơi mà lập tức dắt nhau trở về phòng. Thậm chí nếu để ý sẽ thấy dáng đi của Chi còn hơi chệch choạc, mỗi bước chân đều để lại trên đất những giọt dịch đục ngầu.
Mấy gã đàn ông lúc này chỉ biết nhìn theo cặp mông kia mà tiếc nuối, và thầm trách mình lúc ấy đã chậm chân. Chi và Danh không ngoái đầu nhìn lại mà về phòng dùng bữa, những ngày này họ coi giống như tuần trăng mật ngắn ngủi, ăn uống tranh thủ còn hầu hết thời gian còn lại dành để “lên mây”.
Sáng hôm sau, hai cha con rạng ngời dắt nhau dọc trên những con đường lát đá ở trong khu resort. Vừa đi Danh vừa nói cho Chi nghe những gì mình biết về nơi đây.
Chi có biết rằng chuỗi resort này chính là một trong những đối tác lớn và lâu đời nhất với tập đoàn của mình không.
Vậy sao ạ, nhưng sao côn không thấy có nhiều sản phẩm của PBK group hiện diện ở chỗ này.
Khà khà, đây chỉ là một khu nghỉ dưỡng trong hệ thống resort của họ, nếu con đến một vài khu nghỉ dưỡng khác sẽ thấy rất nhiều sản phẩm của tập đoàn chúng ta. PBK luôn coi họ là một trong những khách hàng quan trọng nhất, còn họ cũng coi ta là nhà cung cấp hàng đầu. Lần này sở dĩ chúng ta sang tận đây thăm họ là để cảm ơn, đồng thời thúc đẩy hợp tác giai đoạn tiếp theo.
Lý do cho công việc là như vậy nhưng còn yếu tố ngoài lề thì chuyến đi này giống như một kỳ nghỉ mà ông dành cho cô. Để cho họ có một chút riêng tư, tránh xa đi ánh mắt dèm pha và được tha hồ mây mưa như những cặp tình nhân khác. Chi hiểu điều ấy và trân trọng, vì thế cô chiều theo mọi ý thích dù đôi lúc là hơi thái quá của ông.
Bố, nơi này thật đẹp, nét truyền thống vẫn còn y nguyên nhưng không hề ảm đạm, trái lại còn cho ta một cảm giác thư thái vô cùng.
Ừ, đây là nơi khởi phát nhưng vẫn luôn được họ gìn giữ và sửa sang một cách cẩn thận và thường xuyên.
Đã đến đấy một ngày nhưng vẫn đắm chìm trong tình dục, cả ngày chỉ vục mặt vào háng của đối phương, thế nên có thể nói đây là lần đầu tiên cả hai thực sự tận hưởng vẻ đẹp của nơi này. Họ đưa mắt nhìn quanh rồi gật đầu tán thưởng ,nơi đây quả xứng đáng với đẳng cấp trên 5 sao.
Giữa thiên nhiên xanh mướt là dãy nhà gỗ sẫm màu lợp ngói âm dương, hành lang trải chiếu cói và những khung cửa giấy mờ, mở ra là có thể nhìn thấy sương sớm bảng lảng trên mặt suối khoáng nóng. Mọi chi tiết đều được gìn giữ tinh tế, từ tiếng nước chảy róc rách qua ống tre cho đến mùi hương trầm thoảng nhẹ trong gió.
Thế nhưng nơi đây không hề cũ kỹ, vẫn có những ánh đèn vàng dịu tỏa ra từ khung cửa kính làm tăng thêm ánh sáng. Nội thất gỗ phối cùng đá và kim loại bóng mờ tạo nên cảm giác vừa ấm áp, vừa sang trọng. Người ta có thể ngâm mình trong bồn tắm lộ thiên giữa rừng, lắng nghe tiếng gió luồn qua tán lá, và cảm nhận rõ rệt sự hòa quyện, giữa truyền thống và hiện đại, giữa tĩnh lặng trăm năm và nhịp sống năng động của bây giờ.
Đi cùng bố về phía kia sẽ có nhiều cây Bonsai đẹp lắm đấy, đây cũng là một nét văn hóa nghệ thuật của Nhật Bản rất đáng xem.
Họ tiếp tục đồng hành, qua dãy hành lang dài rồi tiến vào sảnh chính. Chỉ có điều lúc này cả hai đều bị không khí căng thẳng ở nơi đây khiến cho phải chau mày. Tiếng nói to có phần cực kỳ gay gắt đến từ một gã đàn ông da trắng mắt xanh, trước mặt gã lúc này là hai người mặc đồng phục đang phải cúi gập người lại mà xin lỗi. Danh và Chi không cố tình để ý, nhưng có vài tiếng quát to bằng tiếng Anh vẫn vô tình lọt vào tai.
Khách sạn các cô phải hoàn toàn chịu trách nhiệm cho chuyện này.
Trái lại những bực dọc kia là thái độ nhún nhường của cô gái Nhật, cô gật đầu lia lịa, cũng dùng tiếng Anh để nói lời xin lỗi hắn.
Kính thưa quý khách, xin ngài hãy yên tâm, nhất định chúng tôi sẽ tìm được món đồ đó để trả lại cho ngài. Và nếu đó quả thật là do nhân viên của resort chúng tôi ăn cắp chúng tôi hứa sẽ đền bù cho ngài thích đáng.
Chính là nhân viên của các cô đã lấy trộm nhân lúc dọn phòng khi tôi tắm suối nước nóng. Vì chỉ có lúc đó tôi mới không đeo và để nó ở trong phòng mà thôi. Nếu không tin các cô có thể kiểm tra camera sẽ rõ.
Trong hai người phụ nữ đang mặc đồng phục, người quản lý có vẻ là người trẻ hơn, còn một người phụ nữ trung niên đang ngơ ngác kia chắc là tạp vụ. Người tạp vụ ấy sau khi được người quản lý phiên dịch lại thì liên tục lắc đầu. Cuối cùng người quản lý đành phải trấn an rồi gọi người trích xuất camera.
Chi và Danh lúc này vừa mới lại gần, và qua những lời nói từ hai bên và những lời xì xầm từ khách khác, họ biết được người khách Tây này đang báo mất một sợi dây chuyền bạch kim. Trùng hợp thay vào đúng lúc người này đi tắm suối thì có người vào dọn phòng, đến sáng nay người này để ý thì chiếc dây chuyền cũng chẳng còn thấy nữa. Với giá trị hàng trăm ngàn usd của nó, toàn bộ khách sạn đang nháo nhào cả lên.
Cũng không quá lâu thì kết quả kiểm tra camera đã có, quả thật lúc anh này đến resort thì có thấy chiếc vòng bạch kim mặt thánh giá nằm trên cổ, nhưng từ lúc đi tắm suối thì chẳng còn thấy đâu. Đến lúc này thì người quản lý cũng trở nên bối rối, còn cô tạp vụ trán đã tứa mồ hôi. Họ rất không muốn gọi cảnh sát nhưng trong trường hợp này bắt buộc phải làm như thế. Lúc cô quản lý kia định bấm số, đột nhiên Chi lúc này lại chen ngang.
Xin lỗi ông, tôi có thể hỏi ông một câu không ạ.
Người đàn ông phương Tây đang lúc bực dọc khó chịu, nhưng khi thấy người hỏi mình là Chi hắn tươi tỉnh hẳn ra. Hắn nhớ rõ khuôn mặt này là của cô nàng hôm qua cùng tắm suối. Trong mảnh vải quấn lúc ấy, em toát lên vẻ sexy khó cưỡng gợi lên dục vọng của mọi đàn ông, thì giờ phút này với bộ váy dài cô lại mang nét đẹp dịu dàng chuẩn Á Đông, khiến ai nhìn cũng muốn che chở. Dù là trong bộ dáng nào hắn cũng không thể không chú ý, vì vậy hắn vừa cười vừa trả lời Chi.
Chào người đẹp, cô muốn hỏi gì.
À, là về sợi dây chuyền mà anh bị mất, có phải nó có mặt thánh giá và đính rất nhiều kim cương có phải không.
Ồ, đúng. Cô cũng thấy tôi đeo nó rồi phải không, đó chính là sợi dây chuyền mà tôi thích nhất, viên đá chủ lên đến 7 carat viền full kim cương, cốt bạch kim, tổng giá trị hàng trăm ngàn usd. Giá trị vật chất không quan trọng nhưng đấy là đồ thiết kế riêng, mang ấn ký riêng của tôi tôi phải lấy lại cho bằng được.
Hắn như có như không khoe ra sự giàu có, dù tỏ ra thân thiện với Chi nhưng khi quay sang những người nhân viên kia lại rất lạnh lùng.
Tôi nghĩ tốt nhất các cô nên gọi cảnh sát tới, chuyện này dứt khoát tôi sẽ chẳng bỏ qua đâu.
Người quản lý lúc này cũng dường như đã hết cách, cô ta đành tặc lưỡi định nhấc máy lên. Vẫn là Chi lúc này không bỏ cuộc, bằng một giọng vô cùng dịu nhẹ cô nói với gã người Tây.
Thưa ông xin bình tĩnh, tôi nghĩ ông đã hiểu lầm những người ở đây rồi.
Sao có thể nói là hiểu lầm được cơ chứ, lúc đi tắm chắc chắn tôi đã tháo ra, khi về không để ý, sáng nay muốn đeo thì đã mất rồi. Chắc chắn là do họ lấy trộm của tôi.
Nếu tôi không nhầm thì hôm qua chúng ta tắm suối nước nóng trong cùng một thời điểm, lúc ấy tôi rất rõ ràng ông vẫn đeo chiếc dây chuyền đó ở trên người.
Tất cả những gì Chi nói đều dựa trên ký ức của nàng chiều qua. Lúc đó dù nấp sau lưng ông Danh nhưng nàng vẫn kịp nhìn thấy một vài người chú ý đến cô. Trong đó gã người Tây này thuộc hàng nổi bật, vì hắn có dáng người cao to nhất, hơn nữa cũng là người nhìn em một cách rất say mê. Vì vậy chiếc dây chuyền bạch kim có mặt thánh giá kia cô còn nhớ rõ, chắc chắn hắn có đeo ở trên cổ chứ không phải là tháo ra để ở phòng.
Tuy rằng nàng đã nói thế nhưng gã Tây kia vẫn cố cãi, hắn một mực cho rằng dây chuyền bị mất ở trong phòng. Chi lúc này chỉ còn biết nhờ người quản lý rà soát lại camera lần nữa nhưng kết quả vẫn chẳng mấy khả quan. Bởi vì trong camera lúc hắn xuống tắm thì do hắn quấn khăn quanh cổ nên không nhìn thấy chiếc dây chuyền, còn lúc hắn từ suối đi lên thì đúng quả thật không có cái gì trên cổ cả. Ngoài hai thời điểm nêu trên thì do trận động đất mọi thiết bị ghi hình đều bị rung lắc, mờ nhiễu chẳng quay lại được gì.
Thấy vậy nhưng Chi vẫn không hề nản, em quay sang nói với người quản lý giúp em gọi một vài vị khách xuống đây. Những người này đều là những người chiều qua tắm ở con suối đó, chắc chắn sẽ có người chứng thực những lời của cô.
Quả nhiên, rất nhiều người khẳng định chiều qua có nhìn thấy gã Tây đeo dây chuyền lúc dưới suối, thậm chí sau động đất vẫn có người thấy được nó vẫn lủng lẳng trên cổ anh ta. Cuối cùng mọi người đều kết luận rằng anh ta đã làm rơi nó ở con suối, tìm kiếm theo hướng đó cuối cùng cũng ra.
Sự việc rùm beng nhờ có Chi mà được hóa giải, cô gái quản lý đến tận nơi để cảm ơn và tặng quà cho nàng. Đến khi biết được hai người họ là khách quý đang đợi người từ trên Tổng Công ty, nàng lại càng xởi lởi hơn.
Bình thường bố thấy con chẳng mấy khi xen vào chuyện của người khác, tại sao lần này lại nói giúp những người kia.
Hì hì, con cũng chẳng biết nữa, chắc vì lúc thấy cô gái trẻ kia cúi thấp đầu thì thấy thương. Với lại, chuyện này con đã chứng kiến, nếu giúp được thì đâu thể làm ngơ, dù sao ta với họ cũng được coi là bạn hàng thân thiết.
Chi đâu biết rằng, chính sự lương thiện này của em sau này đã cứu giúp cho PBK khỏi một lần thua đau. Ngay buổi chiều hôm đó người của Tổng Giám đốc Công ty của họ đã xuống để gặp mặt. Cuộc gặp ấy cũng diễn ra cực kỳ vui vẻ, khác hẳn với những cuộc gặp chỉ mang tính xã giao. Họ cười nói như những người bạn, đồng thời ông Danh và Chi cũng đạt được rất nhiều hứa hẹn mang lại rất nhiều lợi ích cho PBK.
Tưởng rằng mọi chuyện đến đây thì hai bố con sẽ có khoảng thời gian dài tha hồ ở đây mà hú hí, nhưng ngay sáng hôm sau một cuộc gọi của Phúc đã kết thúc toàn bộ kỳ nghỉ hương diễm của 2 người.
 

kebinthai

Yếu sinh lý
Chương 105: Căn phòng đỏ

Bố, có chuyện gì mà chồng con gọi về gấp vậy ạ.
Bố không biết, chỉ thấy bảo có chuyện rất quan trọng cần bố về để xác nhận ngay. Bố không biết chuyện gì nhưng nghe ý tứ thì chưa chắc đã phải chuyện xấu, thôi thì về thử xem sao. Chỉ tiếc…
Vừa nói ông vừa nhìn cô con dâu mà tiếc nuối, ông còn biết bao nhiêu tư thế độc đáo trên giường muốn trải nghiệm cùng cô. Thấy ánh mắt đỏ rực của ông Chi cũng phần nào đoán được những điều ông đang nghĩ. Nàng lườm ông một cái sắc lẹm rồi chu môi.
Bố nhìn cái gì mà ghê thế, sao không cùng con thu dọn đồ đạc đi.
Danh lúc này không nói gì mà nhanh chóng đến gần cô, rồi bằng một động tác mạnh mẽ ông bế bổng em lên và đi thẳng đến chiếc giường rộng lớn.
Hừ, bố vẫn còn chưa thấy đủ, từ giờ đến sáng mai em đừng hòng mà bước khỏi giường.
Ối giời ôi…hiếp…uhm…
Tiếng nàng lặng đi khi đôi môi bị ông tham lam chiếm lấy, sau đó là những mảnh quần áo bị cởi ra vứt vương vãi, rồi hai cơ thể trần truồng của họ quấn lấy nhau. Suốt từ chiều đến đêm rồi gần sáng, cả Chi và Danh không hề mặc quần áo mà để cho da thịt va đập “chan chát” vào nhau.
Trong lúc đó không biết bao nhiêu lần giọng nàng lạc đi vì sướng, con bướm cũng đã tuôn chảy rất nhiều rất nhiều nước dâm. Cả tử cung em cũng chứa đầy toàn tinh dịch của người mà em gọi bằng bố, đến nỗi mỗi bước đi của e đều chảy theo những dòng dịch đặc sệt, đục ngầu.
Họ dường như dồn hết tâm trí để cống hiến cho từng lần hoan ái, chẳng nhớ mình là ai và mối quan hệ của họ là gì. Vậy mà trong nước có người lúc này đang vô cùng lo cho họ, anh hiện giờ đang lật đi lật lại vài trang giấy, miệng thở dài khi đọc hết những dòng được ghi.
Haizz, không biết bố sẽ đón nhận bất ngờ này ra sao nữa, chỉ mong ông có thể chấp nhận dễ dàng.
Không biết bất ngờ từ miệng anh là gì nhưng từ vẻ mặt của anh thì chắc không nguy hiểm, nhưng ở một nơi anh không biết đến, có những mối nguy hiểm thực sự cho gia đình anh đang được thành hình.
Khách sạn Anh Quân ở tầng cao nhất, Tiểu Vân đang đon đả ngồi rót nước, Quân ngồi đối diện còn bên cạnh chẳng ai khác mà chính là ông Viễn phó bí thư. Giữa tiết đông lạnh giá mà chiếc váy của nàng vẫn khá ngắn, khoe ra gần hết cả đôi chân dài trắng muốt khiến lão Viễn ngồi ở cạnh bên không ít lần phải nuốt nước bọt thèm thuồng. Quân thu hết những biểu cảm kia vào trong ánh mắt, không biết hắn có khó chịu hay không mà vẫn ngồi thản nhiên giả lả nói cười.
Bác Viễn đợt này nhìn phong độ quá, có phải bác lại mới có lộc gì không, bác cho bố con cháu ké cửa với.
Anh này, nói vậy là không phải rồi, bí thư Viễn không phải chỉ là đợt này, mà là lúc nào cũng cực kỳ phong độ, anh mà biết nghe lời thì bí thư Viễn đời nào bạc đãi anh.
Họ kẻ xướng người họa, bằng mọi cách để lấy lòng lão ta, nhưng lão thực ra chẳng thèm để ý gì đến mấy ngôn từ sáo rỗng đó, lão còn đang mê mải nhìn ngắm thân hình uốn lượn của Tiểu Vân. Nàng mặc một chiếc váy ôm bó sát, tư thế ngồi thẳng lưng còn bờ mông thì vểnh ngược về sau.
Có lẽ cũng biết rằng hôm nay phải dùng đến sắc đẹp để lôi kéo, vậy nên hôm nay nàng trang điểm khá cầu kỳ. Vân kẻ mắt sắc hơn cho ánh nhìn tựa như xoáy thẳng vào tâm hồn của người khác, còn đôi môi tươi mọng thì giống như một nét gọi mời không tên. Tổng thể từ gương mặt đến thể hình nàng gợi lên một sự dụ hoặc khó cưỡng, khiến không chỉ lão Viễn mà cả Quân nhìn cũng phải ngất ngây.
Trước đây nếu bị săm soi bởi những ánh nhìn trần trụi như vầy chắc hẳn nàng sẽ rất khó chịu, nhưng bây giờ nàng lại có chút hưởng thụ thứ hư vinh rẻ mạt này. Những động tác như có như không càng ưỡn ẹo, những cái liếc mắt kèm thêm đôi lúc đụng chạm vô tình càng khiến lão Viễn rạo rực thêm.
Chứng kiến toàn bộ cảnh này máu trong người Quân như sôi sục, nhưng hắn bắt buộc phải nhịn xuống vì ông già hắn đã dặn “tất cả vì lợi ích, đàn bà chỉ là phù du”. Để không tiếp tục bị hành hạ bởi những hình ảnh đau tim ấy, hắn đành kiếm cớ để chuồn.
Bác Viễn cứ ngồi chơi nhé cháu còn có chút việc, à phòng bên cạnh cháu đã cải tạo để dành riêng cho bác. Tẹo nữa Vân hãy dắt bác sang nhìn xem, có gì cần sửa lại thì bác cứ nói với Vân cháu sẽ làm lại theo đúng ý, cháu xin phép đi trước đây.
Viễn nghe thấy thế thì trong dạ mừng như điên, nhưng ngoài mặt vẫn phải nói vài lời khách sáo với Quân.
Việc gì mà vội thế, lâu lắm bác cháu mình không nói chuyện, ngồi thêm chút nữa được không.
Bác yên tâm, cháu đi rồi sẽ quay lại ngay mà, tẹo nữa bác cháu mình còn phải làm vài ly nữa chứ. Y Vân, em giúp anh ngồi tiếp chuyện bác một lúc nhé, có chuyện gì cần nhờ bác ấy giúp thì cứ nói, bác tốt lắm chắc là sẽ không từ chối em đâu.
Nói rồi hắn đứng lên đầy quyết đoán, mặc cho Tiểu Vân liên tục ra hiệu cho hắn đừng đi. Sau tiếng đóng cửa, trong phòng lúc này chỉ còn lại Tiểu Vân với lão, nàng thấy thực sự không thoải mái mà phải ngồi lui ra. Thấy thế lão ta chỉ cười nhẹ, rồi lặng lẽ ngồi rung đùi.
Có việc cần phải nhờ vả, vì vậy Tiểu Vân vẫn là người phải lên tiếng trước tiên.
Bí thư Viễn, chắc ông cũng nghe chú Quang và anh Quân nói về kế hoạch của tôi rồi, ông có hứng thú với nó không.
Có hứng thì sao, mà không có hứng thì thế nào, các người muốn tôi làm gì trong kế hoạch ấy.
Không có gì phức tạp cả, chỉ muốn ngài bí thư làm đúng chức phận, khiến ông Danh phải giải trình về những việc mà ông ta đã làm. Quan trọng nhất là không để ông ta thoát khỏi trách nhiệm một cách dễ dàng đồng thời công khai điều tra rồi xử phạt để làm gương.
Hắn nghe nàng nói mà chẳng chút nào tỏ vẻ quan tâm, thay vào đó hắn nheo mắt mà nhìn em một lượt, rồi đợi khi cô nói hết hắn mới ngồi xích lại gần hơn.
Đừng gọi là “ngài bí thư”, như vậy xa cách quá, gọi là anh như lần trước ở buổi tiệc nghe gần gũi hơn.
Vâng, em…biết rồi, anh Viễn bằng lòng giúp em nha.
Chuyện này không hề dễ, anh cần phải suy nghĩ thêm một chút, hay là em dắt anh thăm căn phòng Quân mới sửa lại kia đi, rồi lát sau anh sẽ trả lời.
Thú thực, căn phòng này ra sao Vân còn chưa biết, chỉ biết rằng nó cũng ở trên tầng này và chỉ dành cho những người khách thật đặc biệt của Quân. Ông Viễn cũng nằm trong những người khách ấy, thậm chí còn là người được Quân ưu ái mời khám phá trước tiên.
Vâng ạ, vậy mời anh đi theo em, anh sẽ là người đầu tiên đặt chân vào căn phòng đó, và được toàn quyền sử dụng nó theo sở thích của mình, anh Quân đã đặc biệt dặn dò như vậy đấy ạ.
Tốt tốt, thằng này càng ngày càng khá, chút nữa em cứ bảo nó là anh rất vui.
Họ đi không bao lâu thì đã đến một cánh cửa màu đen nhánh, trên đó không có số phòng và dùng riêng biệt một loại khóa. Vân rút ra chiếc thẻ mà Quân đưa từ trước, sau một tiếng “tít”, cánh cửa mở ra ngay lập tức, đập vào mắt hai người là một căn phòng khác biệt hoàn toàn. Vân chần chừ không bước tiếp, thì từ đằng sau lão Viễn đã đẩy em bước lên.
Nàng hốt hoảng rồi choáng ngợp trong không gian tràn ngập sắc đỏ và khẽ run với lối trang hoàng đầy dâm tục ở nơi đây. Những tấm rèm nhung đỏ thẫm buông dài từ trần đến sàn tạo nên một bức tường mềm mại và bí ẩn, như lời mời gọi đầy lạc thú cho những kẻ bước vào. Gương lớn treo trên tường phản chiếu ánh sáng ấm áp từ những chiếc đèn lồng treo kiểu cách, làm không gian thêm phần huyền ảo và gợi cảm hơn. Đặc biệt xung quanh là rất nhiều bức tranh và ảnh lớn mà trong các nhân vật đang trần truồng và ở trong những tư thế gợi dục cực kỳ.
Định thần lại để nhìn rõ hơn Vân lại càng thêm choáng váng, vì tứ phía là những dụng cụ nhục hình mà chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta phải xuyến xao. Trên chiếc giường bọc da đỏ với nền ga cùng sắc thẫm, nào là roi da, còng số tám và những khúc dương vật giả đặt ngổn ngang. Nổi bật hơn trên tường là một giá treo rất to hình chữ X, bên cạnh là lủng lẳng một bó dây treo.
Giờ nàng đã biết nơi đây phục vụ cho mục đích gì, Vân quay đầu định chạy ra cửa thì đã thấy lão Viễn đóng cửa cái rầm. Hắn bỏ kính ra rồi cười nham nhở, khiến cả người Vân run lên vì sợ hãi và phải cầu xin.
Anh Viễn, em chợt nhớ ra mình còn có việc quan trọng, anh cho em xin phép ra ngoài một lúc rồi về.
Khà khà, em làm gì còn công việc nào quan trọng hơn là nghe lệnh của sếp, mà sếp em nói rồi đấy, em phải dắt em tham quan hết cả căn phòng.
Vậy anh nhìn đi, nhìn thật kỹ vào, hãy mở cửa ra để có thể nhìn thật rõ.
Hắn bỏ qua sự sợ hãi của Vân mà bắt đầu cởi cúc áo, đôi mắt u tối nhìn chằm chằm vào em mà nói từng từ qua kẽ răng.
Em quên sếp em dặn gì rồi hả, anh có thể tùy ý sử dụng mọi thứ ở trong đây, khà khà. Cả em cũng không ngoại lệ.
Không, tránh ra, hoặc là tôi sẽ hét.
Khặc khặc, hét đi, hét to lên, em nghĩ ai sẽ đến cứu em? Nhân viên khách sạn hay thằng phế thải mà em gọi là sếp. Ha ha, em có tin không nếu anh nói đây chính xác là những gì nó muốn.
Một câu nói khiến cả người Vân rơi vào vực thẳm. Bấy lâu nàng cứ tưởng mình đã lung lạc rồi chế ngự được Quân, cứ đinh ninh rằng hắn sẵn sàng làm theo những gì nàng muốn, chỉ cần nàng chịu hi sinh một chút thân thể mà thôi. Đâu biết rằng, chính nàng mới trở thành công cụ, chỉ cần có được lợi ích cao hơn hắn sẵn sàng đánh đổi nàng. Nàng không cam tâm và bắt đầu càng trở nên quyết liệt, khi Viễn chạm vào nàng đẩy mạnh lão rồi hét lên.
Cút…đừng hòng chạm vào tôi.
Vậy sao, em cao giá thế à? Hay chỉ là một đứa con lưu vong có bố mẹ bị quy vào tội phản quốc.
Hắn nhẹ nhàng thở một câu làm Vân gần như chết lặng, còn hắn chìa tay ra, vừa nói vừa vuốt từ từ trên khuôn mặt tuyệt trần của em.
Các bác và ông bà của em đều chết trong sự kiện Thiên An Môn năm 1989, bố mẹ em lẩn trốn khắp nơi trước khi sinh em. Năm 3 tuổi em được đưa sang Pháp còn họ bị bắt và nhận án tử, đến bây giờ chính phủ Trung Quốc vẫn liệt gia đình em vào phần tử phản động cần áp chế. Anh nói đúng không nào Lý Tố Vân.
 

lyvanlinh123

Yếu sinh lý
Chương 104: Kỳ nghỉ kết thúc

Nhưng phía sau tiểu cảnh kia chỉ còn lại khoảng trống, cùng làn khói mờ ảo của hơi nước bốc lên. Đôi tình nhân mới lúc trước còn hùng hục thì lúc này đã tay trong tay ở tít đằng xa. Danh đã trút hết tinh hoa vào bướm cô con dâu vừa kịp lúc, rồi sau đó không chút nghỉ ngơi mà lập tức dắt nhau trở về phòng. Thậm chí nếu để ý sẽ thấy dáng đi của Chi còn hơi chệch choạc, mỗi bước chân đều để lại trên đất những giọt dịch đục ngầu.
Mấy gã đàn ông lúc này chỉ biết nhìn theo cặp mông kia mà tiếc nuối, và thầm trách mình lúc ấy đã chậm chân. Chi và Danh không ngoái đầu nhìn lại mà về phòng dùng bữa, những ngày này họ coi giống như tuần trăng mật ngắn ngủi, ăn uống tranh thủ còn hầu hết thời gian còn lại dành để “lên mây”.
Sáng hôm sau, hai cha con rạng ngời dắt nhau dọc trên những con đường lát đá ở trong khu resort. Vừa đi Danh vừa nói cho Chi nghe những gì mình biết về nơi đây.
Chi có biết rằng chuỗi resort này chính là một trong những đối tác lớn và lâu đời nhất với tập đoàn của mình không.
Vậy sao ạ, nhưng sao côn không thấy có nhiều sản phẩm của PBK group hiện diện ở chỗ này.
Khà khà, đây chỉ là một khu nghỉ dưỡng trong hệ thống resort của họ, nếu con đến một vài khu nghỉ dưỡng khác sẽ thấy rất nhiều sản phẩm của tập đoàn chúng ta. PBK luôn coi họ là một trong những khách hàng quan trọng nhất, còn họ cũng coi ta là nhà cung cấp hàng đầu. Lần này sở dĩ chúng ta sang tận đây thăm họ là để cảm ơn, đồng thời thúc đẩy hợp tác giai đoạn tiếp theo.
Lý do cho công việc là như vậy nhưng còn yếu tố ngoài lề thì chuyến đi này giống như một kỳ nghỉ mà ông dành cho cô. Để cho họ có một chút riêng tư, tránh xa đi ánh mắt dèm pha và được tha hồ mây mưa như những cặp tình nhân khác. Chi hiểu điều ấy và trân trọng, vì thế cô chiều theo mọi ý thích dù đôi lúc là hơi thái quá của ông.
Bố, nơi này thật đẹp, nét truyền thống vẫn còn y nguyên nhưng không hề ảm đạm, trái lại còn cho ta một cảm giác thư thái vô cùng.
Ừ, đây là nơi khởi phát nhưng vẫn luôn được họ gìn giữ và sửa sang một cách cẩn thận và thường xuyên.
Đã đến đấy một ngày nhưng vẫn đắm chìm trong tình dục, cả ngày chỉ vục mặt vào háng của đối phương, thế nên có thể nói đây là lần đầu tiên cả hai thực sự tận hưởng vẻ đẹp của nơi này. Họ đưa mắt nhìn quanh rồi gật đầu tán thưởng ,nơi đây quả xứng đáng với đẳng cấp trên 5 sao.
Giữa thiên nhiên xanh mướt là dãy nhà gỗ sẫm màu lợp ngói âm dương, hành lang trải chiếu cói và những khung cửa giấy mờ, mở ra là có thể nhìn thấy sương sớm bảng lảng trên mặt suối khoáng nóng. Mọi chi tiết đều được gìn giữ tinh tế, từ tiếng nước chảy róc rách qua ống tre cho đến mùi hương trầm thoảng nhẹ trong gió.
Thế nhưng nơi đây không hề cũ kỹ, vẫn có những ánh đèn vàng dịu tỏa ra từ khung cửa kính làm tăng thêm ánh sáng. Nội thất gỗ phối cùng đá và kim loại bóng mờ tạo nên cảm giác vừa ấm áp, vừa sang trọng. Người ta có thể ngâm mình trong bồn tắm lộ thiên giữa rừng, lắng nghe tiếng gió luồn qua tán lá, và cảm nhận rõ rệt sự hòa quyện, giữa truyền thống và hiện đại, giữa tĩnh lặng trăm năm và nhịp sống năng động của bây giờ.
Đi cùng bố về phía kia sẽ có nhiều cây Bonsai đẹp lắm đấy, đây cũng là một nét văn hóa nghệ thuật của Nhật Bản rất đáng xem.
Họ tiếp tục đồng hành, qua dãy hành lang dài rồi tiến vào sảnh chính. Chỉ có điều lúc này cả hai đều bị không khí căng thẳng ở nơi đây khiến cho phải chau mày. Tiếng nói to có phần cực kỳ gay gắt đến từ một gã đàn ông da trắng mắt xanh, trước mặt gã lúc này là hai người mặc đồng phục đang phải cúi gập người lại mà xin lỗi. Danh và Chi không cố tình để ý, nhưng có vài tiếng quát to bằng tiếng Anh vẫn vô tình lọt vào tai.
Khách sạn các cô phải hoàn toàn chịu trách nhiệm cho chuyện này.
Trái lại những bực dọc kia là thái độ nhún nhường của cô gái Nhật, cô gật đầu lia lịa, cũng dùng tiếng Anh để nói lời xin lỗi hắn.
Kính thưa quý khách, xin ngài hãy yên tâm, nhất định chúng tôi sẽ tìm được món đồ đó để trả lại cho ngài. Và nếu đó quả thật là do nhân viên của resort chúng tôi ăn cắp chúng tôi hứa sẽ đền bù cho ngài thích đáng.
Chính là nhân viên của các cô đã lấy trộm nhân lúc dọn phòng khi tôi tắm suối nước nóng. Vì chỉ có lúc đó tôi mới không đeo và để nó ở trong phòng mà thôi. Nếu không tin các cô có thể kiểm tra camera sẽ rõ.
Trong hai người phụ nữ đang mặc đồng phục, người quản lý có vẻ là người trẻ hơn, còn một người phụ nữ trung niên đang ngơ ngác kia chắc là tạp vụ. Người tạp vụ ấy sau khi được người quản lý phiên dịch lại thì liên tục lắc đầu. Cuối cùng người quản lý đành phải trấn an rồi gọi người trích xuất camera.
Chi và Danh lúc này vừa mới lại gần, và qua những lời nói từ hai bên và những lời xì xầm từ khách khác, họ biết được người khách Tây này đang báo mất một sợi dây chuyền bạch kim. Trùng hợp thay vào đúng lúc người này đi tắm suối thì có người vào dọn phòng, đến sáng nay người này để ý thì chiếc dây chuyền cũng chẳng còn thấy nữa. Với giá trị hàng trăm ngàn usd của nó, toàn bộ khách sạn đang nháo nhào cả lên.
Cũng không quá lâu thì kết quả kiểm tra camera đã có, quả thật lúc anh này đến resort thì có thấy chiếc vòng bạch kim mặt thánh giá nằm trên cổ, nhưng từ lúc đi tắm suối thì chẳng còn thấy đâu. Đến lúc này thì người quản lý cũng trở nên bối rối, còn cô tạp vụ trán đã tứa mồ hôi. Họ rất không muốn gọi cảnh sát nhưng trong trường hợp này bắt buộc phải làm như thế. Lúc cô quản lý kia định bấm số, đột nhiên Chi lúc này lại chen ngang.
Xin lỗi ông, tôi có thể hỏi ông một câu không ạ.
Người đàn ông phương Tây đang lúc bực dọc khó chịu, nhưng khi thấy người hỏi mình là Chi hắn tươi tỉnh hẳn ra. Hắn nhớ rõ khuôn mặt này là của cô nàng hôm qua cùng tắm suối. Trong mảnh vải quấn lúc ấy, em toát lên vẻ sexy khó cưỡng gợi lên dục vọng của mọi đàn ông, thì giờ phút này với bộ váy dài cô lại mang nét đẹp dịu dàng chuẩn Á Đông, khiến ai nhìn cũng muốn che chở. Dù là trong bộ dáng nào hắn cũng không thể không chú ý, vì vậy hắn vừa cười vừa trả lời Chi.
Chào người đẹp, cô muốn hỏi gì.
À, là về sợi dây chuyền mà anh bị mất, có phải nó có mặt thánh giá và đính rất nhiều kim cương có phải không.
Ồ, đúng. Cô cũng thấy tôi đeo nó rồi phải không, đó chính là sợi dây chuyền mà tôi thích nhất, viên đá chủ lên đến 7 carat viền full kim cương, cốt bạch kim, tổng giá trị hàng trăm ngàn usd. Giá trị vật chất không quan trọng nhưng đấy là đồ thiết kế riêng, mang ấn ký riêng của tôi tôi phải lấy lại cho bằng được.
Hắn như có như không khoe ra sự giàu có, dù tỏ ra thân thiện với Chi nhưng khi quay sang những người nhân viên kia lại rất lạnh lùng.
Tôi nghĩ tốt nhất các cô nên gọi cảnh sát tới, chuyện này dứt khoát tôi sẽ chẳng bỏ qua đâu.
Người quản lý lúc này cũng dường như đã hết cách, cô ta đành tặc lưỡi định nhấc máy lên. Vẫn là Chi lúc này không bỏ cuộc, bằng một giọng vô cùng dịu nhẹ cô nói với gã người Tây.
Thưa ông xin bình tĩnh, tôi nghĩ ông đã hiểu lầm những người ở đây rồi.
Sao có thể nói là hiểu lầm được cơ chứ, lúc đi tắm chắc chắn tôi đã tháo ra, khi về không để ý, sáng nay muốn đeo thì đã mất rồi. Chắc chắn là do họ lấy trộm của tôi.
Nếu tôi không nhầm thì hôm qua chúng ta tắm suối nước nóng trong cùng một thời điểm, lúc ấy tôi rất rõ ràng ông vẫn đeo chiếc dây chuyền đó ở trên người.
Tất cả những gì Chi nói đều dựa trên ký ức của nàng chiều qua. Lúc đó dù nấp sau lưng ông Danh nhưng nàng vẫn kịp nhìn thấy một vài người chú ý đến cô. Trong đó gã người Tây này thuộc hàng nổi bật, vì hắn có dáng người cao to nhất, hơn nữa cũng là người nhìn em một cách rất say mê. Vì vậy chiếc dây chuyền bạch kim có mặt thánh giá kia cô còn nhớ rõ, chắc chắn hắn có đeo ở trên cổ chứ không phải là tháo ra để ở phòng.
Tuy rằng nàng đã nói thế nhưng gã Tây kia vẫn cố cãi, hắn một mực cho rằng dây chuyền bị mất ở trong phòng. Chi lúc này chỉ còn biết nhờ người quản lý rà soát lại camera lần nữa nhưng kết quả vẫn chẳng mấy khả quan. Bởi vì trong camera lúc hắn xuống tắm thì do hắn quấn khăn quanh cổ nên không nhìn thấy chiếc dây chuyền, còn lúc hắn từ suối đi lên thì đúng quả thật không có cái gì trên cổ cả. Ngoài hai thời điểm nêu trên thì do trận động đất mọi thiết bị ghi hình đều bị rung lắc, mờ nhiễu chẳng quay lại được gì.
Thấy vậy nhưng Chi vẫn không hề nản, em quay sang nói với người quản lý giúp em gọi một vài vị khách xuống đây. Những người này đều là những người chiều qua tắm ở con suối đó, chắc chắn sẽ có người chứng thực những lời của cô.
Quả nhiên, rất nhiều người khẳng định chiều qua có nhìn thấy gã Tây đeo dây chuyền lúc dưới suối, thậm chí sau động đất vẫn có người thấy được nó vẫn lủng lẳng trên cổ anh ta. Cuối cùng mọi người đều kết luận rằng anh ta đã làm rơi nó ở con suối, tìm kiếm theo hướng đó cuối cùng cũng ra.
Sự việc rùm beng nhờ có Chi mà được hóa giải, cô gái quản lý đến tận nơi để cảm ơn và tặng quà cho nàng. Đến khi biết được hai người họ là khách quý đang đợi người từ trên Tổng Công ty, nàng lại càng xởi lởi hơn.
Bình thường bố thấy con chẳng mấy khi xen vào chuyện của người khác, tại sao lần này lại nói giúp những người kia.
Hì hì, con cũng chẳng biết nữa, chắc vì lúc thấy cô gái trẻ kia cúi thấp đầu thì thấy thương. Với lại, chuyện này con đã chứng kiến, nếu giúp được thì đâu thể làm ngơ, dù sao ta với họ cũng được coi là bạn hàng thân thiết.
Chi đâu biết rằng, chính sự lương thiện này của em sau này đã cứu giúp cho PBK khỏi một lần thua đau. Ngay buổi chiều hôm đó người của Tổng Giám đốc Công ty của họ đã xuống để gặp mặt. Cuộc gặp ấy cũng diễn ra cực kỳ vui vẻ, khác hẳn với những cuộc gặp chỉ mang tính xã giao. Họ cười nói như những người bạn, đồng thời ông Danh và Chi cũng đạt được rất nhiều hứa hẹn mang lại rất nhiều lợi ích cho PBK.
Tưởng rằng mọi chuyện đến đây thì hai bố con sẽ có khoảng thời gian dài tha hồ ở đây mà hú hí, nhưng ngay sáng hôm sau một cuộc gọi của Phúc đã kết thúc toàn bộ kỳ nghỉ hương diễm của 2 người.
Up tiếp đi huynh ơi
 

cimto

Yếu sinh lý
Mẹ lừa à, tưởng đâm chém nhuốm máu phát này chứ.
hay
Ch10. Dâng hiến.
Taxi chạy đến cổng công ty, Chi nhìn lên tầng 11, thấy đèn vẫn sáng thì chạy thẳng vào trong, bác bảo vệ nhìn thấy cô cũng khẽ gật đầu.
Chi bước vội vào thang máy, đôi mắt ngước lên như chỉ mong lập tức đến tầng 11 ngay. Suốt quãng đường từ bệnh viện về đây, cô không ngừng nghĩ đến từng việc ông Danh đã lặng lẽ làm vì mẹ con cô. Cả cuộc đời này, ngoài những gì người cha đã mất năm xưa để lại, chưa từng có người làm nhiều việc như thế dành cho bọn họ.
Không một ai yêu cầu ông làm thế, cũng chẳng có điều lệ công ty nào bắt ông phải bỏ hàng tỷ đồng và sức khỏe của chính mình cho một nhân viên cấp dưới. Nhưng ông đã làm, trong lặng lẽ, với tất cả sự tận tụy mà không hề kể công. Sau đó nếu Chi có hỏi đến chắc ông sẽ nói mọi chuyện đều do sự may mắn của mẹ con nàng mà thôi. Điều đáng quý nằm ở chỗ đó, nó khiến Chi xao xuyến đến cuộn trào.
Cánh cửa phòng Tổng Giám đốc vẫn sáng đèn. Chi bước tới gõ khẽ hai tiếng, không thấy ai trả lời, Chi mạnh dạn xoay nắm tay, cửa mở nhưng ông không có trong phòng chính.
Bằng tất cả quyết tâm, Chi bước tiếp, phòng ngủ của ông, cũng chỉ khép hờ, em dứt khoát đẩy ra.
Ông Danh đứng đó, khăn tắm quấn ngang hông, làn da rám nắng còn lấm tấm những giọt nước chưa khô. Khuôn ngực vững vàng bờ vai rộng, không đẹp hút hồn như tài tử điện ảnh, ông Danh như cây tùng sừng sững trước gió mưa.Xem nội dung: 441500
Nghe tiếng động ông ngẩng lên. Ánh mắt hơi ngạc nhiên khi thấy Chi đứng đó, mặt đỏ bừng, tóc rối nhẹ do chạy vội, môi run run như đang kìm nén điều gì.
Đúng vậy, Chi đang kìm nén cảm xúc trực trào, khi mùi hương đàn ông xộc vào trong mũi khi thân thể gần như trần trụi của ông chỉ cách một bước chân. Mọi cảm xúc tích tụ đã quá lớn nay cộng dồn thêm sự xúc động nguyên thủy của đàn bà, Chi gần như không thể kiểm soát.
Bờ ngực em phập phồng, cơn nóng từ bụng dưới lan tỏa xuống sâu hơn khiến ở đâu đó ngứa râm ran làm hai chân em run rẩy. Em không biết cảm giác này gọi là gì nhưng lần đầu tiên trong cuộc đời em muốn chạm vào một người đàn ông. Và muốn trao cho người đàn ông kia tất cả.
Em nhìn thẳng vào mắt ông, tay làm động tác mà không ai có thể ngờ tới.
“Rẹt” khóa kéo của chiếc váy dài em mặc mở ra, tất cả những gì đang giúp em che chắn cơ thể đều tụt xuống dưới chân, trên người em chỉ còn lại hai mảnh vải. “Pựt” mảnh bên trên cũng bung ra rơi xuống đất, như minh chứng cho sự sẵn sàng lẫn cả quyết tâm dâng hiến của Chi.Xem nội dung: 441505
Một bức tượng vệ nữ gần như hoàn hảo đứng trước mặt ông Danh.
Làn da con gái đôi mươi trắng tươi và mỡ màng như tráng mật, từng đường cong uyển chuyển cũng xinh đẹp cuốn hút đến vô cùng. Đôi gò bồng đảo no tròn đầy đặn, hai núm vú hồng phơn phớt, e ấp như chính sự non trẻ của em. Vòng eo thon thả, mềm mại như cành liễu, uốn lượn tinh tế, dẫn lối ánh mắt xuống vòng hông nở nang, làm điểm tựa cho đôi mông căng đầy trơn mát. Cặp chân dài miên man, thon thả, mịn màng không có lấy một sợi lông. Tiếc thay, vùng ngã ba thần bí, nơi được coi như khởi nguồn của dục vọng vẫn bị che chắn bởi lần vải mỏng của chiếc quần tam giác con con. Nhưng chỉ cần chiêm ngưỡng vết hằn ở giữa ai cũng tưởng tượng được nó tươi mới và chặt khít thế nào.
Chi để tấm thân của mình trần trụi rồi rúc vào lòng ông.
-Ôi thơm và ấm quá, mình chỉ muốn hòa vào làm một với chú.
Ông Danh đứng chết lặng, chỉ đến khi cảm nhận trên da thịt được những bộ phận nhạy cảm của Chi ông mới kịp mở lời.
-Chi, cháu không nghe chú hỏi gì sao, sao lại làm thế này.
-Cháu…không, em tỉnh dậy không thấy chú, em nghe người ta nói đến những việc chú đã làm cho mẹ con em. Em muốn gặp chú ngay, muốn bày tỏ lòng mình và muốn đêm nay…thuộc về chú.
Những câu nói non nớt nhưng hoàn toàn xuất phát từ nội tâm và không còn chút phân vân nào. Chi siết chặt vòng tay hơn, để cơ thể của ông và của em không còn kẽ hở.
Hai đầu vú áp chặt nơi bụng, gò mu mum múp dù qua lớp vải quần lót vẫn phả hơi nóng lên đùi. Ông Danh cảm nhận mọi thứ rất rõ ràng, sự mềm mại ấm áp đó kích thích sự cứng rắn của ông đứng thẳng lên. Lẽ dĩ nhiên là Chi cũng cảm nhận được, và dù chưa có kinh nghiệm em vẫn thấy nhịp thở Của mình run run.
-Của chú đang thúc vào bụng mình… cứng và nóng quá… như vậy là chú cũng thích, cũng muốn mình đúng không. Vậy thì hôm nay mình sẽ là của chú…mình sẽ cho chú… mình đã sẵn sàng rồi.
Chi để tay mình di chuyển, ve vuốt tấm lưng trần rộng lớn của ông Danh, và dùng mặt của mình cọ lên ngực ông giống như chú mèo con đang làm nũng. Bạo dạn hơn cô chủ động hôn lên ngực ông. Những cái hôn còn vụng dại nhưng là tất cả sự chân thành và dũng cảm mà Chi có.
Dường như những mềm mại và ấm áp em trao đi đã làm ông rung động, ông Danh lần đầu tiên chủ động chạm vào em. Một bàn tay nhẹ nhàng đặt trên eo, một chút vuốt ve dọc sống lưng thôi cũng làm Chi sởn gai ốc. Phản xạ của bản năng khiến em càng trở lên hưng phấn, càng sát lại, muốn cảm nhận da thịt và đụng chạm ông nhiều hơn.
Cô để vật cứng rắn ở giữa 2 chân ông cọ qua cọ lại vùng bụng dưới, và lần đầu tiên trong đời cô mơ hồ biết được hình dáng vật kia như thế nào. Chỉ như thế thôi đã làm cửa mình em ngứa ngáy đến mức không chịu nổi, và Chi đã biết “nứng” là cảm giác gì.
Những giọt nước nhờn đầu tiên làm loang lổ đáy chiếc quần lót cute in hình cánh bướm, lần duy nhất trong đời cô thấy nơi đó thật trống trải và mong được lấp đầy.
Hơi thở của Chi phả lên da ông bỏng rát, hai đầu vú nhô cao săn cứng và toàn thân em uốn éo, cố để những bộ phận đàn bà nhen nhóm lên ngọn lửa dục trong ông.
Làm gì có người đàn ông nào vượt qua được thứ cám dỗ mềm mại và cháy hừng hực như thế. Bàn tay ông Danh bắt đầu đi xa hơn, bờ mông con gái cong cong, một bàn tay to cũng không bao trọn hết. Ông bóp nắn từ nhẹ đến nặng từ khi em nhăn mày đến lúc phải bật thành tiếng rên.
-Ư…chú ơi em nóng…ư hư hư…
Người Chi đỏ ửng, nóng bừng, cô cố xua tan cơn nóng của mình bằng những vuốt ve bạo dạn hơn trên người ông Danh. Chi kiễng chân hôn lên má rồi trượt dần xuống cổ, để hai tay bám xuống eo rồi vuốt qua mông. Những xúc cảm đầu đời như vậy đã là quá mãnh liệt, và thứ khiến cô mất kiểm soát là những cái vuốt ve từ đôi bàn tay dày dặn kinh nghiệm của ông.
Chúng không thô bạo sỗ sàng, cũng không tham lam vội vã, mà chính sự nhẹ nhàng tinh tế, đã dẫn dắt cho những dục vọng đầu đời của em sôi sục. Đôi bàn tay ấy vuốt dọc trên tấm lưng trần, lướt nhẹ qua bầu ngực tràn ra hai bên, chỉ đủ cho em giật mình và cơn ngứa râm ran lan ra toàn cơ thể. Rồi chúng lại trở về trên đôi mông, phành ra, ép vào cho hai mép bướm nấp trong quần lót em phải mấp máy.
-Ư hư hư…chú ơi…em nóng quá…em muốn…em yêu chú…
Chi thấy những miếng vải trên người ông và cô thật dư thừa, em nới nút thắt trên mép của chiếc khăn tắm để nó bung ra. Chiếc khăn tắm không rơi xuống đất ngay, nó mắc lại ở nơi ông Danh cứng rắn nhất. Chi nhắm tịt mắt, đôi tay run run tự cởi nốt mảnh vải cuối cùng của em.
Con bướm bị kìm hãm suốt nãy giờ nay được giải phóng, sự ướt át của nó tạo thành những đường tơ kéo dài từ hai mép xuống tận đáy quần. Gò mu mum múp cong vồng, những sợi lông tơ rung rung đón gió. Xem nội dung: 441513Em đã lần đầu trần truồng trước một người đàn ông, nhưng đây là em tự nguyện là sự trả ơn và là cách em nói “yêu”.
Đến lúc này, chút sợ hãi không thể bằng sự rạo rực trong lòng, em đã hoàn toàn sẵn sàng để dâng hiến.
Ông Danh chết lặng trước vẻ đẹp trần trụi của Chi. Trong khoảnh khắc ấy, như bao người đàn ông khác, lý trí của ông dường như bị nhấn chìm bởi một cơn dục vọng mãnh liệt. Tim ông đập thình thịch, máu nóng dồn xuống hạ thể, khiến vật đàn ông của ông căng cứng đến phát đau, chiếc khăn tắm vẫn phủ kín con cu, lâu lâu lại giật. Ông cảm nhận được hơi nóng từ cơ thể Chi, mùi hương thanh xuân ngọt ngào phả vào mũi. Những hình ảnh nóng bỏng từ bờ mông no tròn, đôi đùi đẹp thon dài và đặc biệt là vùng cấm địa khít khao trơn ướt của em cứ vờn trong đầu, thách thức sự chịu đựng của ông.
Một phút mất kiểm soát, ông tiến tới gần hơn, bàn tay to lớn run rẩy chạm vào eo cô, trượt xuống, cảm nhận sự mịn màng của làn da và sự ấm nóng từ vùng bụng dưới. Ông cúi xuống, hơi thở nặng nhọc phả lên cổ cô, môi ông lướt nhẹ qua vành tai, khàn khàn nói nhỏ.
-Chi, cháu biết mình đang làm gì, và hậu quả của việc này cháu có lường được hết không.
Nưng lời nói bị cắt ngang bởi tiếng rên khe khẽ của Chi.
-Uhm…Chi không biết… em chỉ muốn gặp chú… ở bên chú…cảm tạ…và cho chú biết em yêu chú rất nhiều…uhm… em muốn là của chú…
Rồi cô áp sát cơ thể mình vào ông, để vùng cấm địa ướt át cọ vào đùi, khiến khăn tắm của ông tuột hẳn xuống, để lộ vật đàn ông cương cứng, nóng rực, chạm vào da thịt cô. Chi run bắn, nhắm tịt mắt, lấy bụng ép chặt lấy cây dương vật vừa to lại dài ấy. Hai đám lông, một già cỗi, lia chia xoăn tít, một mềm mượt như nhung đan vào nhau. Cảm giác ấy như đổ thêm dầu vào ngọn lửa trong ông, khiến ông muốn kéo cô xuống, muốn chiếm lấy cô, muốn hòa quyện vào cơ thể non tơ ấy để thỏa mãn khát khao đang bùng cháy.
Nhưng rồi, giữa cơn cuồng nhiệt, ông Danh chợt nhận ra đôi mắt Chi long lanh, một giọt nước mắt lặng lẽ lăn dài trên má rớt xuống mu bàn tay ông. Sự mong manh ấy như một nhát dao cắt ngang dòng dục vọng. Ông khựng lại, bàn tay đang ôm lấy mông cô bỗng dừng hẳn, và lý trí của ông, dù yếu ớt, bắt đầu quay trở lại.
Ông dừng nụ hôn của em bằng cách siết em vào lòng, ông thì thầm bên tai Chi.
-Chi nói yêu chú vậy Chi có biết thế nào là yêu không, Chi đã từng yêu ai chưa.
Chi lúc lắc cái đầu nhỏ, lời nói hơi nghẹn ngào.
-Em không biết… sau khi tỉnh dậy biết những việc chú đã làm, em muốn chạy đến bên chú ngay… nhìn thấy chú thì chỉ muốn sà vào ôm và trao cho chú hết.
-Vì muốn cảm tạ chú đã góp phần giúp mẹ khỏe lại đúng không.
Chi gật đầu.
-Đấy là biết ơn rồi Chi ơi, đâu phải yêu.
-Không, cả những việc trước đây chú từng làm cho em nữa, mỗi một việc đều khiến em muốn gần chú không bao giờ rời xa… và cũng chỉ có chú là em muốn chạm vào.
Chi buông ông ra, lùi một bước nhỏ rồi thõng 2 tay không che chắn bất kỳ chỗ nào. Ánh mắt em nhìn về ông đầy vẻ chắc chắn, như muốn nói với ông rằng. “Em chắc chắn và đã sẵn sàng trở thành người đàn bà của ông.”
Ông Danh nhìn lướt qua tuyệt tác kia thêm một lần nữa.
-“Quá đẹp, tươi trẻ, tràn căng nhựa sống, lấp lánh vẻ thanh xuân. Có gì sai nếu tiếp nhận tình yêu của em, rồi cụp lạc một lần...”
Ý nghĩ khiến ông Danh quỵ xuống một chân, đối diện với khe phấn hồng đang lấp ló sau lớp lông mềm và mượt. Nơi đây ướt át và tỏa ngào ngạt hương thơm, thứ mùi có thể làm lu mờ đi lý trí của bất cứ gã đàn ông nào.
-Uhm…ông ơi…em nóng…
Hơi thở nóng hổi của ông mơn man sát bướm làm người Chi run lên, hai chân không vững phải bám vào vai ông Danh. Ý nghĩ mình sắp trở thành đàn bà làm cô cực kỳ hồi hộp, mắt cô nhắm hờ, đợi chờ những đụng chạm của ông vào nơi nhạy cảm.
Nhưng rồi ông đứng lên, kéo theo chiếc váy dài nãy giờ dưới đất. Che kín lại người cho em và kéo khăn tắm che kín hông của mình. Ông nói.
-Chi ở bên chú được chú dìu dắt để tiến bộ, Chi sai chú sửa, Chi làm tốt chú khen. Chú là người dẫn dắt Chi lớn lên trong công việc, đôi khi là cuộc sống. Sự tận tâm ấy của chú được Chi đáp lại bằng sự nghe lời và ngưỡng mộ, đó là tình thầy trò, không phải tình yêu. Còn Chi muốn chui vào trong lòng chú vì cảm giác an toàn, có lẽ đấy giống một người con gái quấn cha hơn là cảm tình nam nữ.
Váy Chi mặc đã xong, người cô đã kín, lúc này đôi mắt Chi mù mịt chất chứa sự hụt hẫng bên trong.
-Tình yêu phải có sự đồng điệu Chi à, nó không cần ngưỡng mộ hay biết ơn mà cần rung động và quyến luyến. Rồi ngày nào đó cháu sẽ gặp người khiến trái tim cháu rung lên.
-Nhưng với chú…
-Thôi về đi, nghỉ ngơi rồi mai vào thăm mẹ, chú chuẩn bị nghe chị Hạ báo cáo online rồi.
Với sự mù mịt cùng muôn vàn thắc mắc còn lởn vởn trong đầu Chi bước ra về. Căn phòng chỉ còn lại một mình ông Danh, dưới ánh sáng lờ mờ ông nhìn qua cửa kính xuống dưới, bàn tay vân vê nắm vải nhỏ có hình con bướm khá xinh.
-Hít…thật thơm…Alo, Hạ à, anh vẫn đang ở công ty, hay là em lên đây báo cáo trực tiếp cho anh nghe luôn nhé…ừ anh đợi…
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
hay b ơi
 
Bên trên